Editor: littlesunflower05
Chương nào cũng hơn 3k chữ, edit gãy tay gãy lưng gãy toàn thân(ノ-_-)ノ~┻━┻
Thời điểm trở lại khách sạn, Tần Thư Nhiễm nhìn thấy dáng vẻ này của Khương Nại, thiếu chút nữa bị bệnh tim.
“Nại Nại…… Em chạy tới chỗ nào đấy, chị gọi điện thoại mãi cũng không nghe máy.”
“Điện thoại em hết pin.”
Khương Nại rũ mắt, tìm một cái cớ, cô khom lưng cởi giày cao gót trên chân, đôi chân trần lộ ra, trên cặp đùi kia, có dính máu, vì da thịt quá trắng, thoạt nhìn rất ghê người.
Tần Thư Nhiễm chạy nhanh đi lấy cho cô khăn lông ướt, không dám xuống tay: “Vậy thì em phải ngoan ngoãn ở nhà hàng chờ chứ, này là ngã ở đâu vậy…… Có đau hay không?”
Khương Nại bị câu có đau hay không này làm cho sửng sốt hai giây rồi mới nhận lấy khăn lông.
Sau đó đi đến sô pha ngồi xuống, bình tĩnh mà lắc lắc đầu.
Nhìn dưới lông mi cong vút đang rũ xuống kia của cô, khuôn mặt tái nhợt đến mức không còn một giọt máu, chỗ nào lại không đau cơ chứ?
Cũng chỉ là cái sự cứng đầu khủng khiếp này, đến chết cũng tự chống đỡ.
Tần Thư Nhiễm thở dài, xoay người đi lấy một lọ nước khoáng, đồng thời hỏi: “Đúng rồi, tình hình bữa tiệc tối nay thế nào?”
“Người điều động nội bộ bộ phim của Đàm Cung, là Dư Nam Sương.”
Khương Nại bình tĩnh lạ thường mà nói một câu, làm Tần Thư Nhiễm đột nhiên quay đầu, vẻ mặt kiểu không thể tin được.
“Điều động nội bộ?”
“Vâng.”
“Chuyện khi nào? Trước đó tới Tứ thành không nghe được tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-thuong-an/1307416/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.