Trên thực tế, cuộc gọi của Tần Nhất Hành cho Giang Bạch Lộ còn sớm hơn điện thoại từ Dụ Quân Lân mà Sầm Qua nhận được mấy ngày. Từ tháng trước, sau lần ăn cơm tối cùng Tần Nhất Hành, toàn bộ tâm tư của Giang Bạch Lộ đều dồn vào người Sầm Qua, còn Tần Nhất Hành lại bận rộn với công việc giám sát thu dọn chỉnh dốn khu nghỉ dưỡng, hai người đã lâu không gặp mặt.
Chính về thế, khi Tần Nhất Hành gọi điện tới, căn bản không biết chuyện Giang Bạch Lộ đã bắt được trái tim Sầm Qua, hắn cam đoan chắc chắn rằng, đến lúc đó cậu sẽ có cơ hội gặp được Sầm Qua.
Giang Bạch Lộ không hề giải thích, cậu cười tít mắt đồng ý lời mời của Tần Nhất Hành trước.
Tối thứ sáu, cậu đến khu biệt thự nghỉ dưỡng, trong khi đó gửi tin nhắn cho Sầm Qua, nói với đối phương buổi tối hôm nay cậu không qua nhà anh. Sau đó, cậu cùng Tần Nhất Hành đến một quán bar trong làng nghỉ dưỡng. Quán bar mới thuê một chàng ngoại quốc trẻ tuổi đẹp trai làm người pha chế rượu. Khi nhìn thấy Giang Bạch Lộ, anh chàng nhiệt tình huýt sáo, đẩy một ly cốc-tai năm màu sắc lên trước mặt cậu, thẳng thừng gửi ra lời mời: “Em là kiểu mà tôi thích, đêm nay đến phòng tôi nhé?”
Giang Bạch Lộ nhận lấy ly rượu, khẽ khàng lắc lư, ngẩng đầu lên tỏ ra tiếc nuối, “Vậy rất lấy làmtiếc, anh không phải kiểu người tôi thích. Hay là, anh dạy tôi cách làm đồ uống được không?”
Người pha chế tỏ ra khoa trương: “Em có thể đừng không suy nghĩ gì cả mà đã từ chối lời mời của tôi thế không, còn mưu toan đòi học kỹ năng pha chế rượu độc nhất vô nhị trên thế giới từ chỗ tôi. Chàng trai Trung Quốc dễ thương ơi, em là người đầu tiên đấy.”
“Nhưng mà tôi thích.” Người pha chế rượu mở cánh cửa nhỏ bên trái quầy bar, nghiêng người mời cậu bước vào, “Bây giờ thậm chí tôi còn nghĩ, em càng thêm đáng yêu rồi.” Anh chàng bắt đầu lải nhải, “Em nên biết rằng, quầy bar của những người pha chế rượu như chúng tôi mà nói giống với Lamborghini mà nam giới yêu thích. Là sweetheart đầu tiên đặt chân vào quầy bar riêng của tôi, em hẳn phải cảm thấy vinh dự lớn lao.”
Vẻ mặt Giang Bạch Lộ vẫn như thường, sống ở nước ngoài sáu năm khiến cậu chai lì quen thuộc với những lời trêu chọc đầu môi của mấy người da trắng cao to cường tráng. Cậu hăng hái ngồi trong quán bar đến nửa đêm, lúc trở lại phòng, đường chân trời đã nổi lên màu trắng bạc nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-sac-dep-2/1331249/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.