Ngâm nước nóng uống rượu vang đỏ, bắt đầu từ khi vào bể nước, hai má của Giang Bạch Lộ nhuộm một màu hồng phớt. Gió lạnh của màn đêm đen thổi qua không làm giảm bớt nhiệt độ trên mặt, ngược lại khiến nó càng nóng hơn. Nhưng may mắn cậu chưa uống đến mức say mèm.
Phòng Tống Đường và Sầm Qua sát cạnh nhau, riêng Giang Bạch Lộ được bố trí một căn phòng ở cuối hành lang. Khi đi đến phòng hai người nọ, Giang Bạch Lộ định giơ tay chào tạm biệt thì bị Tống Đường túm lấy, kéo qua. Ánh mắt Tống Đường khẽ lướt qua khuôn mặt Sầm Qua, cậu ta nhướn đầu lông mày, “Niểu Niểu, đến phòng tôi xem phim đi?”
Nửa giờ trước Giang Bạch Lộ mới thăm dò ẩn ý trong lời nói của Tống Đường. Cậu hừ lạnh trong lòng, thầm nghĩ chẳng ra sao cả nhưng nét mặt cậu vẫn duy trì như cũ mà khéo léo từ chối: “Tôi còn phải về tắm rửa.”
Tống Đường cong khóe môi: “Đến phòng tôi tắm.”
Giang Bạch Lộ nhớ ra, có lẽ Tần Nhất Hành cần moi được ít tiền từ mấy cậu ấm con nhà giàunày, tốt tính đồng ý: “Được.”
Tống Đường bước qua trước mặt Sầm Qua, kéo cậu vào phòng riêng của cậu ta. Ngay khi cửa phòng đóng lại, nụ cười trên mặt Tống Đường biến mất, cậu ta lạnh nhạt vứt bỏ Giang Bạch Lộ ngồi lẻ loi trong phòng, bước vào phòng tắm đi tẩy rửa. Tắm được một lát cậu ta mới nhớ ra có một người còn đang ngồi trong phòng, cách cửa phòng tắm nói vọng ra: “Niểu Niểu, nếu cậu sốt ruột, về phòng cậu mà tắm đi.”
Giang Bạch Lộ đồng ý, không hề do dự đứng dậy mở rộng cửa bước ra. Đi ngang qua căn phòngcủa Sầm Qua, bước chân bỗng chậm lại, giây tiếp theo cậu quay đầu trở về, gõ ba cái lên cửa phòng đóng chặt của đối phương.
Không ai ra mở cửa. Giang Bạch Lộ áp sát tai vào cánh cửa gỗ dày, nín thở lắng nghe, sau đó vươn tay cầm lấy quai nắm cửa, nhẹ nhàng kéo –
Cửa mở.
Cậu do dự giây lát, tỏ ra thoải mái đẩy cửa đi vào. Ánh đèn vàng cam sáng rực và hệ thống sưởihơi tỏa ra không khí ấm áp trong phòng khách nhưng không có một bóng người. Chiếc áochoàng tắm màu trắng mấy phút trước còn được chủ nhân khoác lên người bây giờ nhàu nhĩ vắt vẻo trên mép ghế sofa. Giang Bạch Lộ cởi dép gỗ đặt ở rìa cửa, bước chân trần dẫm lên tấmthảm len mềm mại.
Cửa phòng tắm đóng chặt, có ánh đèn trắng chiếu xuyên qua tấm kính mờ được chạm khắc hoa văn tinh xảo, nhưng không có tiếng nước chảy. Giang Bạch Lộ nghi ngờ đi về phía trước, giâytiếp theo, cửa phòng tắm bất thình lình bị người phía trong kéo ra, thậm chí không cho cậu có bất kì cơ hội nào để phản ứng và suy nghĩ.
Nửa người trên trần truồng của Sầm Qua xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-sac-dep-2/1331212/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.