*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Khê Nghiên ở lại bồi phụ mẫu một lúc, cuối cùng mới lòng nặng trĩu trở về phòng. A Thất hầu ở bên ngoài, thấy tiểu thư sau khi bước ra vẫn trầm mặc không nói, sắc mặt cũng có chút ưu tư, nàng lý giải tiểu thư nhà mình, có thể khiến cho tiểu thư lộ ra tâm tình rõ ràng như vậy, tất nhiên là có chuyện lớn xảy ra rồi.
"Tiểu thư, phát sinh cái gì sao? Tâm trạng của ngài rất không ổn."
Cố Khê Nghiên khẽ lắc đầu, sau đó mới chậm rãi nói: "Cùng phụ mẫu nói chút chuyện xưa, có chút nặng lòng thôi, không sao."
A Thất thấy tiểu thư cũng không muốn nói nhiều, liền không tiếp tục hỏi, chỉ là yên tĩnh bồi tiếp nàng. Đêm nay ánh trăng rất sáng, dưới màn đêm phía trời tây treo lơ lửng vầng minh nguyệt sáng trong. Ngoài sân, hàng trúc xanh dựa vào tường viện kiên cường đứng thẳng, gió phất phơ đong đưa làm loang lỗ âm ảnh, cực kỳ giống một bức tranh thủy mặc, sân viện vô cùng yên tĩnh.
Cố Khê Nghiên không nhìn thấy được cảnh sắc như vậy, thế nhưng nàng vẫn có thể lĩnh hội được hoàn cảnh yên ả này. Ngồi ở hàng hiên gió thổi man mát, động tĩnh nhỏ bé của lá trúc rõ ràng truyền tới bên tai nàng, làm cho tâm tư rối loạn của nàng dần dần lắng lại.
Nàng ngẩng đầu hướng lên bầu trời, vẻ mặt điềm đạm nhu hòa: "A Thất, hôm nay khí trời rất tốt, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-pham-tan-minh/1362214/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.