Kết thúc buổi chiều, anh xách theo túi thực phẩm mới mua, lững thững bước ra từ thang máy.
Thời điểm hiện tại mặt trời đã lụi tàn, không khí lạnh lẽo càng khiến cho người ta nhạy cảm hơn. Chiếc áo khoác dày trên người hoá ra cũng không đủ ấm cho chàng trai bớt phần run rẩy.
Cánh cửa phòng vừa hé mở thì tiếng "meo" quen tai đã vang lên đều đặn.
Gia Hưng đặt túi xách trên bàn, cúi người xuống ngắm nhìn "vị công chúa" kiêu ngạo.
"Ba về rồi đây. Công chúa của ba đói chưa?"
Con Bông không phản hồi như thường lệ mà chui tọt ra phía sau anh, cào cào lên cái cửa gỗ.
"Nào, ngoan thì ba mới cho ăn." Hưng bế nó lên ngay.
Bông vẫn còn vùng vẫy, cứ chăm chăm vào cánh cửa ra vào mà kêu lên liên hồi.
Biểu hiện này khiến Gia Hưng thấy lạ. Anh vẫn ôm nó trong tay, vỗ nhẹ vào bụng nó để nó ngừng quẫy đạp.
Đột nhiên anh chàng ngờ ngợ ra, theo phản xạ vặn nắm cửa mà bước ra ngoài.
Tiếng chuông cửa vang lên, tấm gỗ đen từng bước hé mở, để lộ ra cô nàng trong bộ quần áo ngủ ấm áp.
Gia Hân to mắt nhìn chàng trai đứng trước mặt, đôi môi hé mở: "Em sang có việc gì à?"
Anh chàng mỉm cười rồi đặt Bông lại xuống đất. Như suy đoán, con vật chạy tọt ngay vào trong nhà của Hân, chui rúc lên cái ghế sofa mềm mại.
"Không có gì." Hưng lên tiếng. "Công chúa muốn đi thăm thú, em buộc phải theo thôi. Không phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-nang/3461967/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.