Trên sân khấu bao ánh điện chiếu rọi, năm con người đứng sát bên cạnh nhau như thể mới ngày hôm qua họ chụp với nhau tấm ảnh chung đầu tiên.
Huệ Lan cười tươi tắn nhất, còn khoác lấy tay Gia Hân, khăng khít không muốn buông ra.
Dĩ nhiên mỗi lần như thế thì Long và Minh sẽ lại nhăn mặt nhắc nhở.
"Thôi nào, ngày cưới thì cô dâu phải nghiêm trang một chút, hai đứa cứ dính lấy nhau thế không thấy trẻ con à?" Minh cố ý lớn giọng nhưng chỉ đủ để mấy người họ nghe thấy với nhau.
Trường Anh đứng bên cạnh huých vào vai Minh một cái nhẹ nhàng, thấp giọng thì thầm: "Ngày cưới mà, vui một tí mới đúng. Hơn nữa người ta là cô dâu, kệ người ta đi."
"Mày thì bênh người ngoài cho lắm, bạn mày có thấy bênh đâu." Minh quay mặt đi.
Gia Hân âu yếm vỗ vào tay Huệ Lan, quay sang nhìn Trường Anh và Khánh Minh: "Không phải người ngoài. Anh sai rồi."
"Tôi sai rồi. Mấy cô chú là nhất!" Khánh Minh giơ tay xin hàng.
Tiếng cười giòn dã vang lên, lấp đầy bức ảnh ấy bởi niềm vui và hạnh phúc.
Nói là chỉ chụp lấy vài ba tấm ảnh nhưng đến cuối cùng thì con số cũng lên tới vài chục kiểu là ít. Hiện giờ ba trong số năm con người ấy đang túm tụm lại chỗ thợ chụp, chất vấn rồi hỏi han đủ thứ khiến anh chàng thợ ảnh còn phải hoảng hốt.
"Như nhà trẻ, ồn không chịu được." Trường Anh chỉnh lại mái tóc của mình nhưng vài ba sợi mai ương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-nang/3461965/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.