Bạn anh quả nhiên không đơn giản là người, miệng nói không ngủ mà đến tận khi anh cắp hành lí rời khỏi căn hộ cũng chưa thấy Hưng tỉnh giấc. Vì thế nên là một thân một mình, anh chàng kiểu cách nọ vác cả đống đồ đạc nặng trĩu từ căn hộ của Hưng về đến nhà, phải chật vật mãi mới có thể băng qua dãy hành lang dài để tới cửa nhà.
Công việc của anh bây giờ hầu hết ở trong Nam, lẽ ra nếu học đại học ở Sài Gòn thì bớt được khoản đi lại tốn thì giờ. Chỉ là mỗi khi nghĩ tới vấn đề này thì lại bị chặn đứng bởi dòng nghĩ khác.
Căn phòng vẫn chưa bật sáng đèn, tăm tối lại trống vắng, đem đến cảm giác hiu quạnh.
Bàn tay cô nàng giữ chặt điện thoại trong tay, đôi tai vẫn bình tĩnh lắng nghe từng âm thanh phát ra phía đầu dây kia.
"Chỗ ở con không phải lo, bố mẹ nhìn được một căn ở mặt tiền rồi, con vừa tốt nghiệp xong là có thể chuyển vào được."
Gia Hân nghe lời mẹ nói cũng chỉ biết cười trừ: "Con ở đây quen rồi, bạn bè con đều loanh quanh chỗ Hà Nội, Hải Phòng, công việc giờ cũng ổn định. Con chuyển vào đấy cũng khó tiếp xúc."
"Ở lâu khắc quen thôi, con đừng lo quá. Hoàng nó cũng sắp chuyển vào, giờ con ở ngoài đấy một mình mẹ không yên tâm."
"Thôi mà, con cũng có phải trẻ con đâu." Gia Hân kiên định vô cùng, một khi đã quyết thì không bao giờ dao động. "Con sẽ thăm nhà mình thường xuyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-nang/3461955/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.