Sau khi chốt cọc căn hộ đối diện nhà Tô Hải, Hắc Phàm cùng ghé qua nhà Trần Phi bàn tính kế hoạch tiếp theo. Đối với việc vạch trần Tô Hải, anh dường như không cần vội manh động, mọi thứ vẫn luôn được diễn ra một cách tự nhiên trong dự tính âm thầm.
Những gì Hắc Phàm chịu đựng suốt hơn hai năm qua, đã đến lúc anh trả lại tất cả cho những kẻ đã gây ra chuyện.
Lúc ở nhà Trần Phi ăn trưa, vừa nhìn thấy phần cơm hộp chiếm hai phần ba là rau xanh của Hắc Phàm mang theo, anh ta nhìn lại thịt cá bày trên bàn, sau đó giả vờ tỏ ra thương cảm: “Cậu giảm cân đấy à? Hay hết tiền mua đồ ăn rồi?”
Hắc Phàm không thèm trả lời, khi mở nắp phần cơm hộp được Quách Mẫn Nghi chuẩn bị, anh chỉ biết ôm cằm trầm mặc.
Thấy trạng thái có phần cam chịu của Hắc Phàm, Trần Phi thản nhiên cầm chén đũa lên ăn, miệng nhếch lên cao cười nhạo: “Xem ra cậu làm chuyện đắc tội với Mẫn Nghi rồi đúng không? Cũng may cậu còn giả nghiện nên cô ấy mới không đành lòng cho cậu chết đói, đã sống sai thì phải biết điều đi chứ!”
Liên tục bị Trần Phi chọc ngoáy, Hắc Phàm bỗng nhiên cười hắt ra một tiếng đầy khinh thường, từ tốn đáp trả: “Phải, vì tôi không thể biết điều như cậu, thế nên đêm nào tôi cũng phải cởi đồ dốc sức chuộc tội.”
Nụ cười bỡn cợt trên môi Trần Phi lập tức đông cứng lại khi nghe Hắc Phàm nói, thậm chí đôi đũa trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906463/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.