Nửa đêm đang ngủ, Quách Mẫn Nghi cứ một chút lại cựa quậy người, vô tình khiến cho Hắc Phàm nằm bên cạnh cũng bị thức giấc theo. Ngay khi cô nghiêng người xoay lưng về phía anh, anh liền nhổm người dậy giơ tay bật đèn ngủ.
Hắc Phàm cúi đầu về trước giơ tay sờ mặt của Quách Mẫn Nghi, nhìn giữa hai đầu chân mày của cô hơi cau lại, anh vừa bóp bóp cánh tay cô, vừa lo lắng hỏi: “Em khó chịu chỗ nào sao?”
Quách Mẫn Nghi vẫn nhắm mắt nằm yên một chỗ, khẽ cất giọng khàn đặc đáp trong mơ màng: “Người em ê ẩm lắm, tay chân cũng nhức nữa.”
Nghe Quách Mẫn Nghi trả lời, Hắc Phàm bỗng im lặng nhìn cô chằm chằm. Sau một hồi nghĩ ngợi, anh nhẹ giọng hỏi tiếp: “Hình như em gần đến tháng rồi phải không?”
Lúc này Quách Mẫn Nghi như bừng tỉnh mở mắt nhìn qua anh, sau đó gật đầu thừa nhận.
“Đợi một lát, anh đi pha nước thảo dược cho em ngâm chân.” Vừa nói Hắc Phàm vừa ngồi dậy, tuy nhiên anh còn chưa rời khỏi giường thì miệng đã tiếp tục lèm bèm: “Trễ thêm mấy tuần có phải tốt hơn không.”
Nghe thấy những gì Hắc Phàm nói, Quách Mẫn Nghi dõi mắt theo anh, buộc miệng hỏi: “Tốt cái gì chứ?”
Hắc Phàm không quay người lại, anh vẫn đi thẳng về phía nhà tắm, nhấn giọng đáp: “Gia tăng quân số!”
Hiểu ra những gì Hắc Phàm đang ám chỉ, Quách Mẫn Nghi không nhịn được bật cười, nhưng chưa đến ba giây nụ cười trên môi cô lập tức vụt tắt, biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906445/chuong-23.html