Ngay khi nhìn thấy Quách Mẫn Nghi, Hắc Phàm vội chạy đến ngồi xổm trước mặt cô trong tâm trạng thấp thỏm, anh vừa giơ tay sờ mặt mũi cô, vừa lo lắng hỏi: “Em có sao không?”
Biểu cảm Quách Mẫn Nghi có hơi ngẩn ngơ, nghe hỏi cô chỉ thẫn thờ lắc đầu, bỗng nhiên môi dưới của cô cũng hơi trề ra, nghiêm túc nói: “Thiếu gia, em muốn nôn, em muốn về nhà tắm.”
Nghe thấy những lời này, Hắc Phàm lập tức lấy hơi lên, ấn đường cũng nhíu chặt lại đầy phẫn nộ, thế nhưng khi nói chuyện với Quách Mẫn Nghi vẫn là giọng điệu dịu dàng.
“Hắn ta động vào em rồi sao? Chẳng phải anh đã nói hậu quả để anh dọn, sao em không chống trả?”
Trái ngược với thái độ có phần nóng nảy của Hắc Phàm, Quách Mẫn Nghi vẫn giữ trạng thái không cảm xúc như lúc đầu. Cô chợt cầm lấy bàn tay của Hắc Phàm, sau đó nhét chiếc USB nhỏ vào lòng bàn tay anh, cuối cùng mới chậm rãi lên tiếng phủ nhận.
“Anh ta vừa động vào thì em đã cứa cho anh ta một dao vào cổ rồi. Anh về xem cái này đi rồi biết, còn bây giờ đừng hỏi em nữa, em thật sự rất buồn nôn.”
Nói rồi Quách Mẫn Nghi lôi cây bút ghi âm giấu trong áo bàn giao cho Hắc Phàm: “Em đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Hắc Phàm giương mắt hoang mang nhìn Quách Mẫn Nghi rồi nhìn xuống chiếc USB và bút ghi âm trong tay. Ban đầu anh vốn chỉ đưa cô mỗi bút ghi âm, về sự tồn tại của chiếc USB này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906435/chuong-28.html