Sáng hôm sau, Hắc Phàm dậy sớm hơn mọi khi, nguyên nhân là vì thím Cổ tìm gặp để nói về chuyện của Thiễm Ngọc.
Lúc Hắc Phàm và thím Cổ nói chuyện trong phòng khách, Quách Mẫn Nghi đang bận phải chuẩn bị đồ ăn sáng, đến khi cô rảnh tay có thể đi nghe ngóng thì hai người họ đã nói chuyện xong.
Quách Mẫn Nghi vừa từ bếp lên thì thím Cổ đã ra về, riêng Hắc Phàm vẫn bình thản ngồi một chỗ, dường như không có bất kỳ động thái nào là sẽ kể lại cho cô nghe.
Nhưng mang chuyện mơ hồ trong lòng chỉ khiến tâm trạng thêm bức rức, Quách Mẫn Nghi chủ động đến ngồi cạnh Hắc Phàm, an vị trong vòng tay anh, sau đó mới bắt đầu dò xét.
“Thiễm Ngọc thật sự chỉ vì yêu thầm anh nên nửa đêm mới giở trò sao?”
Trước vẻ mặt tò mò của Quách Mẫn Nghi, Hắc Phàm cúi đầu nhìn cô, hỏi ngược lại: “Em không chuẩn bị đi học sao?”
“Giảng viên bận nên tạm nghỉ, mười giờ rưỡi mới vào nên em không vội.”
Nghe xong Hắc Phàm chỉ hờ hững "Ừm" một tiếng, hồi lâu sau mới quay lại vấn đề chính: “Người phụ nữ khác nửa đêm trèo lên giường chồng em, em bình tĩnh thế à?”
Nhắc đến, biểu tình của Quách Mẫn Nghi trở nên vô cùng bất lực, cô lén liếc nhìn anh, thấp giọng nói nhỏ: “Vậy anh bảo em làm gì? Anh xô cô ta xuống lầu còn muốn em đánh ghen nữa, mạng người đó... chết rồi không cứu được đâu.”
“Cũng phải.” Hắc Phàm vờ gật gù hùa theo, vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906405/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.