New York lúc về đêm, đường phố ngập tràn ánh đèn màu sắc, khắp nơi đều mang hơi thở tươi trẻ sôi động.
Ngay khi đáp xuống sân bay, Hắc Phàm vừa mở điện thoại đã nhận được tin báo từ Trần Phi. Tuy nhiên đã phóng lao phải theo lao, hiện giờ anh không thể quay về.
Rời khỏi sân bay, Hắc Phàm không đến khách sạn mà đến thẳng chung cư của một đàn em chung trường đại học năm xưa. Người này cũng là ân nhân lớn đã cứu anh thoát khỏi sự cố bắt cóc tiêm chất cấm năm đó.
So với xuất thân của Hắc Phàm, thân thế của Phó Lăng Kỷ càng lớn hơn gấp nhiều lần, nhưng qua lối sống và cách cư xử khiêm nhường của cậu em này, chính anh năm xưa cũng không hề biết.
Ngày trước, Phó Lăng Kỷ chỉ đơn giản là một cậu sinh viên dưới Hắc Phàm một khóa, vì là đồng hương nên cũng được anh che chở và giúp đỡ nơi đất khách quê người. Chỉ đến khi Hắc Phàm gặp sự cố, anh mới biết Phó Lăng Kỷ vốn không phải là một du học sinh bình thường.
Nhưng cũng vì cứu Hắc Phàm năm xưa, trên gương mặt hoàn mỹ của Phó Lăng Kỷ lại bị “phong ấn” bởi một vết sẹo nhỏ trên gò má và bàn tay. Tuy nhiên Phó Lăng Kỷ không để ý ngoại hình, trái lại còn giúp Hắc Phàm điều tra kẻ chủ mưu từng hại anh.
Lúc Hắc Phàm đến nơi đã hơn bảy giờ tối, sau nhiều năm không gặp cả hai vẫn đập tay bá vai vui vẻ như ngày đầu.
Từ khi bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906383/chuong-54.html