Ngay sau khi phía bên tòa soạn biết Quách Mẫn Nghi phỏng vấn được Hắc Phàm, ai nấy đều nhìn cô chằm chằm suốt buổi họp. Thậm chí, khi xác nhận chính xác người được phỏng vấn là Hắc Phàm, người phụ trách lập tức hạ bút cho cô điểm tuyệt đối, hơn nữa bài viết của cô cũng sẽ được đưa lên trang chủ của tòa soạn.
Tối về, trong lúc ăn cơm Quách Mẫn Nghi đem thành tích ra khoe khoang, thế nhưng Hắc Phàm không những không chúc mừng, ngược lại còn ẩn ý làm cô nhục chí: “Không có anh thì em chỉ được điểm tối thiểu.”
“Anh đang xem thường em sao? Bài thực tập tốt nghiệp này em cũng bỏ ra nhiều công sức lắm đó.”
Hắc Phàm nghe xong chỉ cười khẩy một cái, anh vừa bỏ đồ ăn vào miệng, vừa tiếp tục buông lời công kích: “Trọng tâm là anh có giá trị, công sức của em bỏ ra bọn họ chẳng quan tâm đâu.”
“Mặc kệ, dù sao bây giờ em cũng được điểm tối đa rồi.”
Quách Mẫn Nghi vui vẻ bỏ qua, không thèm chấp nhất. Có điều, ngay khi vừa cầm chén đũa lên định ăn cơm, đầu óc cô chợt thoáng qua một cơn say sẩm, ruột gan máu huyết trong người cũng nháo nhào lên.
Vốn đang bình thường, đột nhiên sắc mặt của Quách Mẫn Nghi tái nhợt rồi dần quay lại trạng thái ban đầu. Hắc Phàm rất nhanh đã nhận ra điều kỳ lạ, anh vội buông đũa nắm lấy tay Quách Mẫn Nghi, sờ lên mặt cô kiểm tra.
“Em sao vậy?”
Quách Mẫn Nghi chớp mắt lấy lại tỉnh táo, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lang-quan-soi/2906357/chuong-66.html