Tuy rằng rất đau nhưng cũng thật thoải mái, anh giống như đứa trẻ bú sữa không ngừng mút ấy vú cô. 
Quâng vú đã trở nên tớn hơn trước, cô đã ngừng cho con bú từ £âu nên hiện tại anh hút không ra sữa nữa, 
nhưng vẫn say mê mút núA Vú cô. 
Bên trên Hướng Chu bị mút quá thoải mái nên phía dưới tự nhiên cũng sẽ chảy ra nước, cô duỗi tay nắm ấy 
tay anh, hướng xuống dưới Ì ôn mình, câm tay anh vuốt ve an ủi nó. 
Cô bị tàm cho phê muốn chết, l ôn ẩm ướt bị anh vuốt ve, sờ soạng một túc sau thì Hướng Chu nắm tấy 
tay anh hỏi: “Anh còn giận em không?” 
Tống Lương nghe được tời này thì tập tức đè cô xuống giường, đã tàm đến vậy rôi thì còn giận thế nào 
được? Anh vỗ mông cô: "Đô dâm đãng, em fàm như vậy, anh còn có thể giận được sao?” 
Hướng Chu nghe thế thì cười nhìn anh, anh bế cô ra ngoài, bên ngoài căn phòng này còn có một cái ban công 
có thể nhìn ra biển, hai người sau khi ra ngoài thì anh thả cô xuống, Hướng Chu cứ như vậy mà chống tay 
tên ban công. 
Tống Lương không cởi áo ngủ của cô ra, muốn cô mặc nguyên cái áo ngủ sắc tình toàn tỗ đứng ở đây. 
Anh sở tên mông Hướng Chu, để cô đưa tưng vê phía mình, vuốt mông cô sở soạng một túc, ngón tay tạnh 
tầm mông cô rùng mình một cái, hai bờ mông kẹp chặt fấy ngón tay anh. 
Hướng Chu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lam/3715023/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.