Chương trước
Chương sau
Tống Lương nhìn vào gương, cũng thấy bên dưới con cặ© của mình ra vào trong Ì ôn cô, vì gương có thể

phản chiếu hình ảnh hai người nên anh càng thêm động tình mà dùng sức chơi cô.

Cơ thể Hướng Chu di chuyển tầm hai bâu ngực cũng đung đưa theo, sau khi sinh con thì vú cô càng tớn hơn

trước.

Hướng Chu đã kết hôn khá fâu rồi, con trai cũng đã tớn như vậy mà cô vẫn chưa thích ứng được với kích

cỡ của anh, thứ này thật sự quá tớn, cho dù âm đạo sau khi sinh con có rộng ra hay không, nhưng tỗ nhỏ vẫn

như cũ mà gắt gao kẹp tấy dương vật anh.

Tống Lương biết l ôn của cô chật hẹp như thế nào, đêu đã sinh con cho anh mà vẫn khít như thế, anh vỗ

tấy mông, nhịn không được mà nói: “Cái l ôn này sao còn chặt như vậy? Hử? Sinh con rồi vẫn không dãn

ra, em thả £ỏng một chút.”

Hướng Chu bị anh đánh cũng thoải mái, mỗi tân bị đét mông tỗ l ôn đều co rút kẹp tấy cặ© anh.

“Mẹ kiếp, em cái đô dâm phụ này, đánh mông em mà thoải mái như vậy? Đánh mông một cái tiên kẹp chặt

lôn.”

Hướng Chu đang cực kỳ hưng phấn, núA Vú bên trên tại ngứa, cô duỗi tay câm tấy kẹp ti kẹp mạnh tấy

đâu vú, tàm chính mình càng thêm thoải mái.

Tống Lương vẫn tiếp tục hăng say ĐỊ{ cô, âm thanh phát ra bạch bạch bạch, nhìn dáng vẻ dâm đãng trong

gương của cô.

Thể tực Hướng Chu vẫn kém như cũ, bị anh ĐỊ{ không bao tâu đã không chịu nổi mà fên đỉnÑ.

Sau khi cô đạt cao trào Ì ôn kẹp chặt tấy dương vật tàm Tống Lương cũng muốn bắn, anh nhanh tay rút

cặ© ra kịp thời, không muốn bắn vào bên trong.

Hai người không muốn sinh đứa thứ hai, đã nghĩ đến ý định đi buộc ga-rô, nhưng sợ sẽ có ảnh hưởng đối với

nam nhân. Không phải Tống Lương sợ không đi mà Hướng Chu không cho anh đi.

Trước đó cô có hỏi qua chị em trong thôn, mọi người trong nhóm đêu nói đàn ông buộc ga-rô sẽ bị ảnh

hưởng đến sức khỏe, không thể làm việc quá nặng. Người đàn ông nhà cô lại kiếm tiên bằng sức lực, nếu

thật sự không còn khả năng thể lực thì không ổn, không thể nâng đồ nặng đối với nam nhân có thể là một

việc tổn thương rất lớn.

Cô không cho anh đi buộc ga-rô.

Hướng Chu nghĩ đến phương án khác là cô sẽ đi đặt vòng tránh thai, Tống Lương nghe được đâu đó đặt

vòng cũng có hại với phụ nữ, anh cố ý đọc nhiều tư liệu để tham khảo, sau đó không cho phép cô làm. Cứ thế

hai người đêu không muốn đối phương bị tổn thương.

Cho nên chỉ có thể mỗi lân làm sẽ bắn bên ngoài hoặc dùng áo mưa, may vẫn chưa lòi thêm đứa nào, trước

mắt xem ra là thể chất hai người không phải dạng dễ đậu thai.

Thời điểm con trai được hai tuổi, Hướng Chu muốn mang bảo bảo ra ngoài chơi, trước đây một nhà ba

người bọn họ cũng chưa đi đâu quá xa thành phố, nên bây giờ muốn xuất ngoại tham quan một chút.

Cửa hàng sửa xe mấy năm nay cũng kiếm được không ít, mọi chi phí như tiên sinh hoạt, tiên thuê nhà hay

sữa bột cho con đêu là Tống Lương lo, anh còn mua một căn hộ nhỏ, bọn họ không ở đó mà hiện tại đem cho

thuê.

Hai người quyết định mua phòng ở chủ yếu vì con trai sau này ở thành phố đi học, phải có một căn nhà

riêng, bằng không vê sau học vị gì đó khẳng định sẽ không tranh được với người ta.

Người trong nhà Tống Lương hỗ trợ một ít, còn lại là tiên của anh. Ba mẹ anh cũng còn công việc, hơn nữa

chỉ có một đứa cháu trai nên rất thương cháu, nghe nói con trai muốn mua nhà liên trợ giúp tiên.

Hướng Chu cũng có tiên lương nhưng cũng chỉ đủ mình cô tiêu, tuy rằng cô không mua sắm hàng hiệu,

nhưng dù sao cũng là phụ nữ, vẫn còn mỹ phẩm, đồ dưỡng da, đô trang điểm,... đêu tốn không ít tiên. Nhiêu

năm nay đêu dựa vào chồng cô nuôi.

Tống Lương đối với bản thân rất keo kiệt, nhưng lại rất hào phóng với Hướng Chu, cô muốn gì anh cũng

chiêu theo, cùng lắm anh nỗ lực kiếm tiên là được.

Dù sao cũng tà người phụ nữ mà anh thích mười năm mới cưới được, cho nên túc Hướng Chu đê nghị ra

nước ngoài chơi anh cũng không có ý kiến gì, tiên trong nhà đêu tà Hướng Chu quản tý.

Tống Lương có thể mạnh dạn nói mỗi tháng anh chỉ cân 200 tiên tiêu vặt để mua thuốc tá cho mình, từ sau

khi có con thì số thuốc cũng đã giảm dân, thỉnh thoảng chỉ tàm một điếu cho vui, nhưng cũng đã chậm rãi từ

bỏ.

Cho nên hai trăm đông vẫn có thể còn dư.

Anh không phải người rành vê công nghệ, cũng không biết địa điểm du fịch gì, xuất ngoại cân những gì đêu

không hiểu, nên chỉ có thể để Hướng Chu sắp xếp, anh đi theo cô tà được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.