Hướng Chu đột nhiên bị sờ như vậy thì hơi xấu hổ, cô biết bản thân mình dâm đãng nhưng không nghĩ tới lúc uống say lại dâm đến vậy, bắt anh làm này làm nọ. 
Tay Tổng Lương lân mò đi vào thì phát hiện bên trong trống trơn, không có quân lót, anh nhíu mày, không vui hỏi: “Em xuống dưới sao không mặc quân lót, cứ để như vậy mà đi xuống à?.” 
Hướng Chu làm nũng: “Không phải là em nhớ anh sao, muốn nhanh chóng nhìn thấy anh nên không kịp mặc.” 
“Nứng 1 ô n thì nói nứng 1 ô n, muốn anh chạm vào nên không mặc quân lót, còn nói là nhớ anh.” Tống Lương đánh mông cô: “Mau đi lên mặc quân cho anh, áo lót cũng mặc nốt, ở đây là cửa hàng, mỗi ngày đêu có nhiều người lui tới, bị người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ?” 
Tổng Lương cùng với Hướng Chu một tháng sau thì về quê, Hướng Chu xin phép công ty nghỉ một tuân, anh cũng nghỉ không kinh doanh một tuần. 
Lân trước về quê để tham dự hôn lễ của chị, lân này về quê là tham dự hôn lễ của chính mình. 
Hai người không muốn tổ chức trên thành phố, ngược lại trở về làm lễ trong nhà, chủ yếu vì trên thành phố đều là ra nhà hàng đặt người ta làm, cũng không có nhiều thân thích ở đó. Không giống như ở nông thôn, mỗi nhà mỗi hộ trong thôn đều tới uống rượu mừng rất 
thần chết có cảm giác giống kết hôn hơn. 
Bọn họ cùng người trong nhà nói qua, thời điểm trở về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-lam/3715006/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.