Hướng Chu nhìn tay anh cứ như vậy tiến vào thì bị hoảng sợ.
Cô lại không thể phát ra động tĩnh lớn, nếu bị người khác thấy được thì ngượng chết mất, cho nên cơ thể cứng đờ mà cúi đầu nhìn.
Khăn trải bàn dài che phủ nên cô có cúi xuống nhìn cũng không thể thấy tay anh đang làm gì, chỉ có thể nhìn bàn tay anh đang đi vào.
Hai người ở góc khuất này nên không bị ai chú ý đến, nói cách khác là anh có thể quang minh chính đại mà duỗi tay vào bên tronglồn cô.
Tống Lương mò tay vào thăm dò sờ soạng một chút, sờ đến quần chữ T thì rất thuận tay đẩy mép quần sang một bên, cho tay vào vuốt velồn, tìm được hột le nhô lên thì dùng đầu ngón tay xoa xoa rồi ấn ấn.
Hướng Chu không lên tiếng, sắc mặt dần trở nên đỏ bừng, có bạn học thấy được thì nghi hoặc hỏi cô: “Hướng Chu, cậu có chuyện gì vậy? Mặt sao lại đỏ thế này? Hay là do uống rượu nhiều quá?”
Hướng Chu nghe được lời này thì hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn bạn học kia định trả lời, kết quả cái tay hư hỏng dướilồn cô lại làm xằng bậy.
Tống Lương tìm được khelồn, ngón tay đâm vào trong moi móc, lực đạo cực nhanh làm cô bị dọa sợ, Hướng Chu không thể phát ra âm thanh nhưng lại muốn trả lời bạn học, cho nên cũng chỉ có thể chịu đựng, nói nhỏ: “Vừa rồi thay cô dâu uống hơi nhiều rượu chắc là say rồi, nên mặt mới đỏ lên như vậy.”
Ngón tay bên dưới của Tống Lương càng thêm làm xằng bậy, dùng sức moi móclồn cô.
Hướng Chu bị sờ thoải mái không chịu được, bạn bè trên bàn nghe được lời này cũng không nói gì thêm, từng người tiếp tục uống rượu, tay Tống Lương còn đang ở tronglồn Hướng Chu đâm thọc.
Lúc thọc vào rút ra lỗlồn còn phát ra âm thanh, cũng may bên ngoài nhiều người ồn ào nên không thể nghe được tiếng ra vào bên tronglồn.
Không biết có phải do đang ở bên ngoài trước mặt nhiều người hay không mà hôm nay cô đặc biệt mẫn cảm, bị ngón tay anh chơi không bao lâu thì trực tiếp cao trào.
Hướng Chu cao trào một lúc sau thì có dòng nước không ngừng chảy ra.
Cô đi vào trong WC sau đó tốc váy lên nhìn hạ thể của mình, đã ướt đẫm, quần chữ T dính đầy nướclồn, cô cầm khăn giấy lau sạchlồn.
Hướng Chu lau khô xong nhìn xuống thấy lỗlồn còn đang bị mở ra chưa khép lại, hiện tại quần chữ T đã không có cách nào che được bím nhỏ nữa.
Qυầи ɭóŧ không còn tác dụng gì nên cô liền trực tiếp cởi nó ra, nắm chặt nó trong tay.
Cô đểlồn trống không, cứ thế đi ra ngoài, lúc đi ra sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, không còn đỏ bừng giống như trước.
Còn cái người đầu sỏ gây ra tội là Tống Lương thì đang ngồi bình tĩnh ăn uống, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.
Ngón tay anh vừa rồi còn moi móclồn cô nên đoán rằng bị dính không ít nướclồn lên tay. Ngón tay được anh lấy khăn giấy khô lau qua rồi để trên bàn chỗ Hướng Chu ngồi, như là cố ý cho cô xem.
Hướng Chu đi đến vị trí ngồi của mình, nghiêng người ghé vào tai Tống Lương nói: “Bên trong em không mặc qυầи ɭóŧ, em vừa cởi quần lót chữ T ra rồi.”
Tống Lương nghe thế thì không có phản ứng gì , kết quả là người phụ nữ này liền đem đồ trên tay đưa cho anh, anh nhìn một chút liền thấy quần chữ T vừa nãy cô mặc đang nóng hổi trên tay mình, cô cứ như vậy mà cởi ra.
Hướng Chu sợ anh làm tiếp hành động lúc nãy với mình nên đem quần đưa cho anh xong thì trực tiếp chạy lại bên chị cô đang đứng, cố ý không cho anh chạm vào.
Tống Lương cầm quần trên tay ngước nhìn người kia lắc mông rời đi, phía dưới không mặc gì, cũng may váy Hướng Chu đang mặc là váy dài, bằng không anh nhất định sẽ đánh vào mông cô nàng to gan này một trận.
Nhìn chiếc quần ướt dầm dề trên tay, mùi phát ra đặc biệt dâʍ đãиɠ. Tống Lương đem quần chữ T cất vào túi, mặt bình tĩnh xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]