Ba năm sau, lễ tốt nghiệp của Mai Ly và Trương Giao.
Trương Khang cầm bó hoa tươi đi đến đối diện Mai Ly. Anh nở nụ cười hạnh phúc tặng bó hoa cho cô.
“Tốt nghiệp vui vẻ, tiểu Cà Chua!”
“Cảm ơn anh, Trương Khang.”
Mai Ly nhón chân, bờ môi khẽ hôn lên má Trương Khang. Cô nhận lấy bó hoa nở nụ cười hạnh phúc nhìn anh.
Trong cuộc đời của cô, có lẽ không nhận được một hạnh phúc trọn vẹn từ gia đình nhưng đổi lại cô có anh. Một Trương Khang sẵn sàng vì cô mà làm mọi thứ, lo lắng, chăm sóc cô. Chỉ cần như thế thôi cô cũng cảm thấy hạnh phúc.
Nhưng cô lại không biết rằng chính cô mới là người đã khiến Trương Khang thay đổi nhiều đến vậy.
Từ lần đầu tiên gặp cô trong tình huống ngượng ngùng đấy, anh đã rung động. Lúc đó, trong đầu anh đã có một suy nghĩ. Cô bé trước mặt này nhất định phải trở thành vợ của mình. Và để thực hiện được điều đó anh đã luôn tìm mọi cách để tiếp cận cô. Từ bỏ hết mọi thứ mà anh đã lập ra từ trước.
Có thể khi đó, người khác nhìn vào sẽ nói anh là một tên bệnh hoạn. Đến cả một đứa trẻ cũng đem lòng yêu.
Nhưng biết làm sao được. Tình yêu chính là thứ cảm xúc đột ngột thế đấy. Một khi đã dính phải, dù có bị nói thế nào cũng không thể từ bỏ. Như một điếu thuốc khiến người ta nghiện đến từng hơi thở nhịp tim, không cách nào buông được.
Thứ cảm xúc ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-em-ca-doi/3392440/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.