Mai Ly trở về phòng trong tâm trạng vui vẻ. Vừa đi vừa cười tủm tỉm như được mùa, làm Trương Giao ngồi trên giường không khỏi nhíu mày. Cô ấy như chú chim cánh cụt di chuyển đến cạnh Mai Ly tò mò.
“Cậu gì đó ơi! Có thể chia sẻ một chút niềm vui cho tớ không?”
Mai Ly nhìn qua Trương Giao phì cười. Lại nghĩ Trương Khang là một ông cụ non, còn Trương Giao thì như trẻ con. Hai tính cách hoàn toàn khác nhau, chẳng nhìn ra nổi một điểm chung. Vậy sao họ có thể là anh em của nhau được nhỉ?
Thấy Mai Ly không chịu nói, Trương Giao đâm ra khó chịu.
“Sao cậu cười hoài vậy Cà Chua? Có gì thì nói đi, ai ‘dựa’ cậu à?”
Nếu có gì thì nói cho cô ấy biết. Cứ tỏ ra thần thần bí bí khiến lòng Trương Giao nôn nóng muốn chết.
“Cậu đừng giận. Lúc về phòng mình có gặp anh cậu, hai bọn mình đã nói chuyện…”
Nói đến đây, cô chợt nhớ ra chuyện Trương Giao kể cho anh nghe về việc chọn “bạn”. Mai Ly chuyển sang thái độ nghiêm túc hỏi tội cô ấy.
“Giao Giao, có phải cậu đã nói chuyện gì cho anh cậu biết không?”
Không cần nói Trương Giao cũng biết cô đang nói điều gì. Nhưng mà nói ra anh của cô ấy cũng quan tâm Mai Ly nhỉ. Mới gửi có bức ảnh đã vội đi tìm người rồi. Nếu như làm lớn thêm một chút nữa không biết anh có thổ lộ luôn tình cảm của mình với Mai Ly không?
Sao trong lòng cô ấy nôn nóng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-em-ca-doi/3392433/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.