Đúng như đã hẹn, Trương Khang đứng trước cổng trường đợi hai cô bé.
Trương Giao vừa ra khỏi cổng trường, hớn hở chạy đến bên cạnh anh. Điều đầu tiên cô bé nói chính là:
“Anh anh kẹo em đâu?”
“Hơi, con bé này! Vừa ra đã đồi kẹo, muốn ăn đấm không hả?”
Anh giơ tay lên muốn dạy cho Trương Giao một bài học thì khựng lại. Bởi vì, Mai Ly đứng cách đó không xa nhìn anh. Trương Khang ngượng ngùng rút tay về, thò tay vào trong túi lấy kẹo ra đưa cho Trương Giao.
Nhìn thấy kẹo, cô bé vui mừng bóc vỏ ra ăn. Nếu như có mẹ ở đây, bà chắc chắn sẽ không cho Trương Giao ăn. Vì vậy, cô bé phải tận hưởng trước khi trở về nhà.
“Ngon quá anh.”
“Ăn cho cố vào, sâu răng đừng có la nha.”
Trương Khang để Trương Giao đứng ở đó, anh đi đến chỗ Mai Ly. Lật bàn tay nhỏ bé của cô đặt vài viên kẹo. Giọng ôn nhu:
“Mai Ly cũng ăn đi nhé!”
Cầm mấy viên kẹo, đôi mắt tròn xoa, cô ngây thơ hỏi:
“Em cũng có phần sao anh?”
“Có…”. Trương Khang suy nghĩ một chút lại nói:”Vì em là bạn của Trương Giao thì cũng tức là bạn của anh. Sao này anh sẽ mua kẹo cho hai đứa.”
“Vâng, cảm ơn anh ạ.”
Nụ cười như ánh mai của Mai Ly làm Trương Khang ngây người. Chỉ mới là một cô bé thôi, sao cô lại có một nụ cười đẹp đến vậy. Thời gian cứ như ngừng lại vào giây phút ấy. Mãi đến khi Trương Giao vỗ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-em-ca-doi/3392420/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.