Công chúa Tân An vừa đi, Hầu thượng nghi lại bình tĩnh hỏi ta: “Vương Hiến Chi vừa ở đây đúng không?”
“Đúng vậy thưa đại nhân.” Ta thành thành thật thật thừa nhận.
Ở trước mặt cấp trên của mình, ta không dám giấu diếm, khi nãy ít nhiều cũng nhờ nàng giải vây giúp ta.
Nàng nghe vậy thì tức giận nói: “Rốt cuộc ngươi có đầu óc không thế, đây là đâu? Là Hoàng cung đó, các ngươi coi hoàng cung là cái chợ sao? Sắc dục che mờ tâm trí, lại dám hẹn hò ở đây!”
Sắc… sắc… gì cơ?
Ta suýt thì bật khóc nhưng lại không dám lớn tiếng cãi lại, sợ càng khiến nàng nói những lời khó nghe hơn. Lời nói sắc bén của nàng ta đã lĩnh giáo nhưng mà mấy từ “sắc dục che mờ tâm trí”, “hẹn hò” thật sự rất nặng nề, quá nặng nề. Môi ta mấp máy, nước mắt vòng quanh nhưng lại không dám nói một lời.
Đến Đàm thư điển cũng không thể nghe nổi nửa, ở bên cạnh dè dặt nói đỡ ta: “Đại nhân, bọn họ hẳn không phải là hẹn hò đâu. Người giận quá nên hồ đồ rồi. Khi nãy chúng ta gặp Vương công tử không phải công tử đã nói tiến cung là để yết kiến hoàng hậu nương nương sao?
Thì ra các nàng cũng đi theo con đường kia trở về cho nên trên đường gặp được Vương Hiến Chi, còn cùng hắn nói chuyện. Nói cách khác, các nàng và Vương Hiến Chi vốn là có quen biết, vậy vì sao còn phải dùng lời khó nghe như vậy để nói về chúng ta?
Hầu thượng nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130227/quyen-5-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.