- Hai vị muốn chữ phúc kia, ta đã giấu đi rồi, các ngươi đều sẽ không lấy được.
Đương nhiên đó là tiếng cười của người tổ chức trận đấu ngày hôm nay. Chính là Vệ phu nhân.
- Sư phụ…
Vương Hiến Chi khẽ kháng nghị.
- Thế nào? Con định tranh với sư phụ? Hả?
Mắt thì cười nhưng ngữ khí lại là uy hiếp.
- Đệ tử không dám!
Vương Hiến Chi cúi đầu làm bộ phải ôm nỗi hận lớn.
- Đây mới là đồ nhi ngoan của ta. Ha ha.
Một khi một khi lòng đã có suy nghĩ khác thường thì thấy ai cũng đều cảm thấy ngôn hành, cử chỉ của họ không bình thường. Như giờ ta nhìn Vệ phu nhân, cảm thấy tiếng cười của bà quá khoa trương, ngôn ngữ, động tác đều rất màu mè.
- Nào, bên ngoài lạnh lẽo, Tạ phu nhân, mời vào trong.
Bởi vì trong chính sảnh có Vương Hi Chi và mấy vị giám khảo nam khác, Tạ Đạo Uẩn có chút do dự. Vệ phu nhân cười nói:
- Hôm nay đều lấy chữ kết bạn, lấy văn kết tình, không cần câu nệ lễ nghi. Các vị thư sinh dự thi đều mời qua bên trường học nghỉ ngơi. Bên kia đã chuẩn bị trà nước rồi, mọi người qua đó ngồi một lát. Hàn xá có chuẩn bị chút cơm rau dưa, đợi lát nữa là có thể ăn rồi.
Lúc này, Tạ Huyền, Si Siêu và Hoàn Tể cũng ra khỏi chính sảnh, giúp Vệ phu nhân tiếp đón mọi người, đưa mọi người lục tục chuyển về bên trường học. Bên đó, đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130190/quyen-4-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.