Tối hôm đó, ta đành ở lại thuyền.
Sóng to gió lớn, thuyền không ngừng lắc lư, ngủ trên thuyền có cảm giác rất lạ, như thể nằm nôi như hồi còn bé vậy.
Vương Hiến Chi vẫn không đi, nằm ngủ ở bên chiếc giường nhỏ đối diện giường ta. Ta hình như đã nói là muốn đổi giường với hắn nhưng hắn trả lời thế nào? Không nhớ rõ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, trời tờ mờ sáng. Lại nhìn cách bài trí xung quanh, trong nháy mắt ta hoảng hốt không biết mình đang ở đâu. Nhưng vừa nhìn qua chiếc giường nhỏ ở đối diện thì đã hoàn toàn tỉnh táo lại.
Chiếc thuyền hoa này là một chiếc du thuyền, không chuẩn bị phòng khách, cả chiếc thuyền chắc cũng chỉ có một gian phòng nghỉ. Bên trong cũng chỉ có chiếc giường ta đang nằm.
Aizz, chiếc giường độc nhất lại bị một nha đầu chiếm mất khiến cho đại thiếu gia phải ngủ giường nhỏ, thật quá xấu hổ.
Nhìn hắn ngủ say như vậy, ta không đành lòng đánh thức hắn, nhẹ nhàng rón rén đi ra cửa.
Đang định mở cửa khoang thuyền thì lại nghe thấy hắn nói:
- Muội đi đâu thế, còn sớm mà, ngủ thêm chút nữa đi.
Ta quay đầu cười nói:
- Ngại quá, đánh thức ngươi rồi.
Hắn nói:
- Đúng vậy, muội đã đánh thức ta rồi còn không ở lại cùng ta? Cứ như vậy bỏ ta mà đi, hại ta ngủ cũng không ngủ được mà dậy cũng không muốn dậy.
Người này, lý lẽ thật chẳng ra làm sao, ta đành phải quay lại ngồi bên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130141/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.