Thấy con chó săn to như vậy nhào tới phía ta, ta sợ tới mức mất hồn mất vía, thét chói tai mà lùi vội về phía sau.
Hay lắm, vừa khéo đụng vào chiếc chậu kia.
Hai người kia hơi buông chiếc đòn gánh, chậu rơi xuống mặt đất, lập tức vỡ tan tành.
- Đại Mao, mày lại chạy ra ngoài dọa người, mau đi vào.
Người canh cửa thân thiết gọi, con chó săn đang gầm ghè lập tức vẫy đuôi, ngoan ngoãn đi vào.
Lúc này ta mới đứng vững lại, dần lấy lại thần hồn thần tính
Nhưng chuyện càng đáng sợ hơn còn ở đằng sau
Chỉ nghe thấy một giọng nói táo tợn:
- Ngươi làm vỡ chậu của ta, phải đền tiền đi.
- Ta không cố ý, là con chó kia khiến ta bị hoảng sợ
Ta vội vàng cầu xin, muốn được miễn đền tiền. Chậu to như vậy, đền bao nhiêu cho đủ?
- Đó là chuyện của cô và Đại Mao. Tôi chỉ cần tìm người làm vỡ chậu đòi tiền thôi.
Trong lúc nói chuyện, một thiếu niên áo tím đi tới trước mặt ta. Ta ngẩng đầu nhìn dáng vẻ của hắn, nhất thời than thở không thôi: một khuôn mặt đẹp như vậy mà lại sinh trưởng trên người một gã trẻ tuổi vô lại.
Được rồi, quả thật vì ta đụng vào nên chậu mới vỡ, ta tự nhận mình đen đủi. Dù sao ta cũng là loại vận xấu tới trời, mây đen đè đầu, là người cơ khổ bậc nhất.
Trên đời này còn có người thảm hại hơn ta sao? Phụ mẫu đều qua đời sớm chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130099/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.