Đúng là anh em xa không bằng láng giềng gần. Chúng ta ở Phương Bắc thực ra cũng có thân thích, nhà mẫu thân vẫn còn có ông ngoại, cậu nhưng lúc này phải đi đâu tìm bọn họ? Vẫn phải trông cậy cả vào hàng xóm, cùng mẹ con ta nhịn qua một đêm, bận rộn cả một đêm. Chẳng biết đun bao nhiêu nước sôi, cả đêm bếp lửa không hề tắt. Sau lại thấy nhà ta chẳng có đồ gì ăn, sợ mẫu thân ta đói bụng không chống đỡ được nên lại lấy trứng gà trong nhà ra nấu cho mẫu thân ta ăn.
Đợi mãi cho đến khi mẫu thân sinh tiểu muội muội, tắm qua cho muội muội rồi cẩn thận quấn tã cho nó thì mọi người mới mệt mỏi rời đi.
Trong ánh nắng sớm mờ ảo, ta hạnh phúc ngồi bên giường nhìn mẫu thân đang nhắm mắt ngủ say, tiểu muội muội cũng lặng yên ngủ. Nghe mọi người nói, trẻ con vừa sinh phải ngủ 2,3 canh giờ mới biết đòi ăn.
Vừa nghĩ đến “ăn”, ta vội ngồi bật dậy. Nhân lúc hai người đều còn ngủ ra ngoài mua đồ, mẫu thân và muội muội tỉnh lại đều phải ăn.
Khép chặt cửa phòng, lại thấy con trai Hồ đại nương đang đứng quét sân, ta chạy tới cười:
- Hồ đại ca, giờ muội muốn ra ngoài mua cho mẫu thân chút đồ ăn, nếu trong nhà có động tĩnh gì thì phiền đại ca xem giúp, muội không khóa cửa.
Hồ đại ca gật gật đầu, Hồ đại nương ở trong buồng, cách cửa nói vọng ra:
- Con mau đi đi, ta thu dọn chút đồ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-ap-quan-phuong/2130097/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.