Tô Dĩnh ngủ đủ giấc, mở mắt ra đã không thấy ai bên cạnh, mặt trời cũng đã lên cao, điện thoại của cô bị Quách Úy chỉnh sang chế độ rung, có một tin nhắn ngắn do Trịnh Nhiễm gửi đến, nhắc nhở cô đừng quên đi đón mẹ Cừu trước.
Tô Dĩnh gửi tin nhắn trả lời xong, nhắm mắt lại nằm thêm một lúc.
Bên trong chăn cô vẫn không mặc gì, mơ hồ nhớ đến một số chi tiết của đêm qua, cô xoa mũi cười cười, vô thức trùm chăn che kín đầu lại, lăn về phía nơi anh nằm, cố gắng ngửi mùi hương của anh.
Sau đó, cánh tay cô vươn ra ngoài sờ soạng một lúc, cầm được điện thoại thì rút về. Sau vài giây, giọng cô ở trong chăn rầu rĩ truyền ra: "Anh đang ở đâu?"
Quách Úy nói: "Anh đi làm."
"Đã đến công ty chưa?"
"Chuẩn bị cho một cuộc họp buổi sáng."
Bên kia điện thoại có tiếng kéo ghế và thì thầm. Tô Dĩnh tưởng tượng thấy anh đang ngồi lặng lẽ ở đầu bàn dài, thư ký phân phát tài liệu xong, các nhân viên trong cuộc họp đang ngồi nghiêm túc, nhưng anh thì lại đang cúi đầu nghe điện thoại.
Tô Dĩnh nói: "Ồ, vậy không quấy rầy anh nữa."
"Em nói đi." Quách Úy ngăn lại: "Vẫn còn thời gian."
Tô Dĩnh nhỏ giọng xin lỗi: "Tối qua không phải em cố ý ngủ đâu."
Cả một lúc lâu mà đầu bên kia điện thoại cũng không có phản hồi, hình như anh đang đứng dậy và đi ra ngoài, giọng nói rất trầm thấp: "Làm đến ngất xỉu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tuc-ho-nhao/2736431/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.