Sáng hôm sau, Tô Dĩnh miễn cưỡng rời giường tiễn Niệm Niệm và Thần Thần đi học, Quách Úy cũng tây trang phẳng phiu mặt mày sáng láng bước ra khỏi cửa.
Ngày hôm qua ngủ quá muộn, Tô Dĩnh ngáp ngắn ngáp dài không thể vực dậy nổi tinh thần. Vốn định quay lại giường ngủ thêm một lúc, kết quả lúc mở mắt ra thì thời gian đã muộn.
Trong khoảng thời gian này, hai người rất có sự ăn ý. Tô Dĩnh có hơi lo lắng rằng sự ăn ý về mặc tình cảm và tiếp xúc thể xác này của họ sẽ không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
Ngây ngốc nhìn vào chiếc đèn chùm pha lê phía trên một lúc, Tô Dĩnh rời giường đi rửa mặt.
Đến gần giữa trưa cô mới đến cửa hàng, trên đường đi thuận tiện mua sủi cảo hấp và hoành thánh làm bữa trưa cho mình và Chu Phàm.
Khi cô đến thì trong cửa hàng không có khách hàng nào cả. Chu Phàm đang đứng trong góc thì thầm gì đó với một người đàn ông, thỉnh thoảng có một số hành động lôi kéo tay chân nhỏ.
Tô Dĩnh suy đoán người này có thể là bạn trai của Chu Phàm, Trương Huy.
Người đàn ông này thể trạng cường tráng, cao ráo, mái tóc của hắn ta hẳn là đã trong một thời gian dài không có xử lý. Trông hắn ta không được sáng sủa cho lắm. Khoảng cách giữa hai lông mày rất hẹp, giữa xương trán và xương gò má là đôi mắt to, ánh mắt cũng quá sắc bén và hung dữ.
Chu Phàm nhìn thấy Tô Dĩnh, ngay lập tức đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tuc-ho-nhao/2736380/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.