Quách Khải nghe tiếng ai đó gọi mình nên cũng quay đầu lại. Cứ nghĩ anh ta sẽ hốt hoảng khi nhìn thấy Hàn Uyển Đình xuất hiện ở đây. Nhưng không, hắn ta rất bình tĩnh.
“Cô gọi tôi?”
Trái tim cô như có ai đâm một nhát, cô bóp chặt lòng bàn tay, khuôn mặt cô lúc này trông rất khó coi. Cô cố giữ bình tĩnh lên tiếng hỏi
“Cô gái này là sao? Anh phản bội tôi sao Quách Khải?”
“Phản bội?” Hắn ta cười đểu.
“Từng ấy năm yêu nhau, cô cho tôi được cái gì? Hàn gia phá sản, ba mẹ cô mất, bây giờ cô cũng chỉ là một kẻ không nơi nương tựa. Cô có gì mà bảo tôi phải ở bên cạnh cô?”
Hàn Uyển Đình không thể chịu được nữa, cô vung tay tát vào mặt hắn ta.
“Khốn nạn. Anh ngậm miệng lại cho tôi”
Mặc Chi bên cạnh thấy cô đang dần mất bình tĩnh liền nhanh chóng đỡ lấy cô, thấp giọng an ủi.
“Giám đốc, chị không sao chứ ạ?” Mặc Chi như đang cố ý nhấn mạnh hai chữ giám đốc cho Quách Khải nghe thấy.
“Giám đốc? Cô ta là giám đốc thì Quách Khải tôi đây chính là chủ tịch”
Hàn Uyển Đình không thèm để tâm đến nữa, một kẻ phản bội như hắn ta không đáng để cô phải nhiều lời làm gì, một mối quan hệ không còn nguyên vẹn như thế không xứng để cô phải níu giữ nhưng Mặc Chi nào chịu ra về, cô hất mặt về phía hắn ta, lên tiếng.
“Sao nào? Chị ấy chính là giám đốc tài chính của tập đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tong-em-yeu-anh/2786708/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.