Người làm cũng đã chuẩn bị đồ ăn xong. Ba người ngồi vào bàn dùng bữa tối. Vẫn như thường lệ, Nghiêm Trình chu đáo kéo ghế cho cô, gắp thức ăn, lột vỏ tôm cho cô.
Nghiêm phu nhân nhìn thấy đứa con trai thường ngày lạnh lùng, vô cảm của mình nay lại biết quan tâm, chăm sóc bạn gái, bà mỉm cười hài lòng.
“Hai đứa quen nhau lâu chưa? Thế khi nào thì tính đến chuyện kết hôn?” Nghiêm phu nhân nhìn cả hai hỏi.
Hàn Uyển Đình nghe câu hỏi của bà xém chút là bị sặc, anh đưa tay vuốt vuốt lưng cho cô.
“Mẹ đừng làm cô ấy sợ, dù sao cô ấy cũng còn trẻ, vài năm nữa kết hôn cũng không muộn”
“Ừ, tùy hai đứa. Có người chịu rước con là mẹ vui rồi”
Dùng bữa xong, Hàn Uyển Đình ngồi lại một lúc rồi cũng ra về.
“Bác, con về nhé”
“Ừm, con về. Khi nào rảnh thì ghé qua chơi với bác”
“Dạ”
Nghiêm Trình lái xe đưa cô trở về chung cư. Đến nơi, cô định mở cửa bước xuống thì anh đã lên tiếng giữ cô lại.
“Đợi đã”
“Có chuyện gì sao sếp?”
Nghiêm Trình lấy một chiếc hộp nhỏ đưa cho cô, Hàn Uyển Đình nhận lấy.
“Cái gì thế ạ?”
“Quà cảm ơn”
Hàn Uyển Đình mở ra, bên trong là một dây chuyền với điểm nhấn là hình cỏ bốn lá ở giữa.
Hàn Uyển Đình nhìn hộp quà trên tay rồi lại nhìn anh, cô khó hiểu hỏi.
“Cái này?”
“Cảm ơn giám đốc Hàn đã giúp đỡ tôi. Món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tong-em-yeu-anh/2786688/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.