Mỗi lần đến kỳ, Hàn Uyển Đình thật sự rất chật vật với những cơn đau bụng của mình. Lúc còn ở Pháp, chỉ sống một mình, mọi thứ cô đều phải tự lo thì giờ đây đã có anh làm thay cô mọi thứ.
Buổi tối, Hàn Uyển Đình cuộn tròn trong chăn, cơn đau bụng mỗi một lúc lại đau hơn đến nỗi Hàn Uyển Đình phải nhăn mặt. Nghiêm Trình nhận ra được sự khó chịu của cô. Anh cầm lấy túi chườm của cô ra ngoài, một lúc sau anh trở vào phòng ngủ, trên tay là túi chườm nóng cùng ly nước đường đỏ.
“Của em.”
Hàn Uyển Đình nghe giọng anh, cô liền trở người nhìn anh.
“Gì vậy ạ?”
“Nước đường đỏ, em uống xem có đỡ hơn không?”
Cô đưa tay nhận lấy ly nước từ chỗ anh, từ từ uống từng chút một. Mặc dù Hàn Uyển Đình biết những cái này thật sự không có tác dụng với cơ thể của cô nhưng cô vẫn rất hưởng thụ và cảm thấy hạnh phúc vì sự chăm sóc này của anh.
Mỗi khi đến kỳ cô đều như vậy, dù có làm nhiều cách thì cơn đau của cô cũng không hề giảm, cứ như vậy kéo dài đến ngày thứ hai thứ ba của chu kỳ thì mới đỡ hơn một xíu.
Nghiêm Trình cất ly nước sang một bên rồi cũng lên giường nằm ngủ. Anh đưa tay kéo Hàn Uyển Đình về phía mình, một tay để cô gối đầu lên, tay còn lại đặt lên bụng cô, nhẹ nhàng xoa bụng cho cô.
“Anh làm gì vậy?”
“Xoa bụng cho em.”
“Hửm?”
“Như vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-tong-em-yeu-anh/2786648/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.