"Tí nữa tao thật sự có hẹn." Vạn Sơ Không nói nghiêm túc. 
Đợi cho phòng khách chỉ còn lại hai người, Vạn Sơ Không nhìn về phía em trai mình: "Còn muốn chơi không?" 
Kiều Khải Nhuệ lắc đầu nguầy nguậy: "Em lên lầu làm bài tập." 
Bạn nhỏ trước khi đi còn vuốt ve mèo một lát, mèo con trong tay Kiều Khải Nhuệ vô cùng ngoan ngoãn: "Ba nói tối ăn sẽ về ăn cơm." 
Vạn Sơ Không quay đầu, vẻ mặt như thường: "Như vậy không tốt sao? Hai người cùng nhau ăn cơm." 
Đứa nhỏ "Dạ" một tiếng, "Em lên lầu đây. Ngày mai anh có về không?" 
"Ngày mai anh còn có việc." Vạn Sơ Không đứng dậy. Bàn tay dừng trên không trung cuối cùng đáp xuống đầu em trai xoa xoa. 
"Để cuối tuần đi. Cuối tuần có thời gian anh dẫn em ra ngoài chơi." 
"Thật sao?" 
"Giả đó." 
Bạn nhỏ giả bộ như không nghe thấy, duỗi tay móc ngoéo: "Anh nói phải giữ lời đó." 
- 
Sáu giờ bốn mươi hai phút tối, một mình Kỳ Tích đang phiền muộn nhìn đĩa rau xanh rờn trong căn tin thì đột nhiên Vạn Sơ Không gọi điện thoại hỏi cậu có muốn ra ngoài ăn tối không. 
Kỳ Tích dứt khoát: "Đi!" 
Sau đó bổ sung một câu: "Sau bữa tối tôi phải trở lại công ty..." 
Vạn Sơ Không: "Vậy thì ăn ở gần công ty cậu." 
Kỳ Tích muốn nói gì đó lại thôi: "Có người hâm mộ ở ngoài cửa." 
"Vậy thì đi xe đến một chỗ xa hơn, sau bữa tối tôi đưa cậu về." 
"Có khả năng sẽ bị chụp lại." 
"Ăn một bữa cơm thôi, chụp thì đã làm sao?" 
Đối phương đã nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-cam-bia-dat-tin-don/1111642/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.