Lận Khiêm nói chính mình ngủ, lại có thể thấy được không lâu sau cô đã ngủ ngon, trong lòng anh lại cảm thấy kỳ quái cực kỳ, không cam lòng chỉ một mình anh không nỡ nhắm mắt. Một lát xoa xoa tóc của cô, một lát hôn hôn mặt, một lát lại gọi tên của cô. Thấy cô mở mở mí mắt, cho là cô đã tỉnh lại, nhưng ai biết cô mê hoặc nhìn anh một cái rồi lại nhắm mắt lại. Vì vậy anh nổi giận, vừa động liền đè người lên.
Trong thời điểm đòi mạng này, một tiếng chuông điện thoại đơn điệu không chịu cô đơn vang lên. Điện thoại vang một lúc, người gọi điện thoại kiên trì không ngừng, Lận Khiêm giống như không nghe thấy. Tống Mộ Thanh khẽ cắn môi dưới, kiềm chế âm thanh mắc cỡ sắp ra khỏi miệng, đè bàn tay không an phận trong áo sơ mi.
“Anh, đừng… Điện thoại di động…”
Lận Khiêm vùi đầu ở cổ cô, âm thanh ông ông, hết sức buồn bực, dùng một tay nhét cái điện thoại kêu không ngừng xuống dưới gối: “Đừng động tới nó!”
Tống Mộ Thanh nghe được giọng nói khàn khàn của anh, hết sức đắc ý. Hai người ăn tủy trong xương rồi mới biết nó ngon, trong lúc tình yêu đang cuồng nhiệt, đừng nói là vành tai và tóc mai chạm vào nhau rất rễ gây súng lửa, chính là chung đụng một lúc ánh mắt đã bắn lửa tứ tung.
“Mộ Thanh…” Anh mút lấy vành tai của cô, mơ hồ gọi tên cô, lại trêu chọc lòng người khác thường.
Tống Mộ Thanh cảm giác xương sống của mình dưới động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiem-ben-trai-quay/2988429/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.