Bấy giờ ngoài sơn động trận chiến mới vừa gián đoạn, hai phương chia tách, một phía ba tên xinh đẹp nữ tu đạp trên mặt nước mà đứng, chính giữa Vũ Nghê Thường, bên cạnh có Thanh Ngọc tỷ muội yểm trợ.
Phía còn lại, Tiền Xuân Thu ma khí um tùm, từ không trung nhìn xuống, lúc nãy đối chiến, họ Tiền mặc dù ẩn ẩn chiếm thượng phong nhưng nhất thời chưa làm gì được các nàng.
Lão miệng cười đầy hàm ý nói:
- Vũ tiên tử thật cao minh, nhanh như vậy đã hóa giải Âm Dương Đoàn Tụ Tán nha.
Vũ Nghê Thường khuôn mặt trắng xám, mi tú nhăn, đôi mắt lẫm liệt, nghe liền hiểu ngay lão ý tứ, hừ lạnh:
- Ma đạo yêu nhân chỉ biết dùng hạ lưu thủ đoạn!
- Ha ha, Vũ tiên tử ngươi đã cho ta là ma đạo yêu nhân, như vậy dùng chút thủ đoạn thì đã sao? Thế nào tư vị có phải rất tốt?
Nói đến đây, Tiền Xuân Thu hà hơi tiếc hận.
- Đáng tiếc à! Đáng tiếc! Lão tử khổ công bỏ thuốc, cuối cùng tiện nghi tên tiểu tử kia dùng trước, nhưng không sao, tuy rằng nguyên âm đã mất, song vẫn đủ để ta thải bổ.
Vũ Nghê Thường tuy đẹp, với lão cũng chỉ là bộ Giả Đan đỉnh lô mà thôi.Tuy mất nguyên âm, thải bổ vẫn là thừa sức.
Ồ.....Bỗng nhiên từ trong túi trữ vật, chiếc gương đồng màu xám hơi rung động, tựa hồ run rẩy, Tiền Xuân Thu ánh mắt lấp lóe.
Này gương đồng, tên Lã Vọng, lão một lần vô tình thâm nhập cổ tu sĩ động phủ tìm được, có rất nhiều công dụng. Bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/73851/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.