- Thì ra là như vậy. Chu An thì thào, trong lòng suy nghĩ trăm mối.
Này Cửu Tu cự nhân tựa hồ không có ác ý với hắn. Nhưng việc mình nhận được hắc nhẫn, bị vô thanh vô tức kêu gọi tìm hiểu hai chữ “ Nghịch Trần” và cuối cùng được đưa tới đây, có vẻ tất cả mọi thứ đều nằm trong tính toán của người này.
“Hắn vì sao lại muốn tính toán ta, chẳng lẽ ta có cái gì giá trị khác biệt, hình như không có. Không hẳn, hắn nói rằng từng gặp ta ở một cái thời không khác, một cái luân hồi khác, chẳng lẽ vì đó mà hắn đưa hắc nhẫn cho ta. Trong này tựa hồ có rất nhiều vấn đề mà ta chưa biết”
Chu An nhíu mày càng sâu, sống lâu bao nhiêu năm hắn sao chưa biết tu đạo phong hiểm, sợ rằng bản thân bị đem ra thành con cờ, cho một cái gì đó mục đích. Chỉ là khi ngẫm lại tình cảnh mình hiện tại, có vẻ không còn sự lựa chọn nào khác đi, thôi nước đến thì đắp đập, cứ hỏi xem điều kiện là gì rồi tính tiếp. Chu An trầm mặc hồi lâu, chắp tay nói:
- Xin hỏi tiền bối muốn cùng ta làm cái gì giao địch.
Cửu Tu trên khuôn mặt nứt vở, môi khô hơi nhếch lên giống như đã đoán trước, trầm giọng nói:
- Món này giao dịch là một khoản rất lớn, cùng là ta trước khi chết chấp niệm. Vì vậy trước khi ta ra điều kiện, lão phu muốn đạo hữu xem trước một chút của ta thành ý rồi hẵng quyết định thế nào?
Chu An gật đầu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/73832/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.