Vừa đáp xuống đất, Chu An khí thế chợt đè nén, hướng Hổ Tiếu Đường tu sĩ ép tới. Dày đặc áp lực, khiến ngay cả ba tên Khai Trần tu sĩ đều giật mình cắn răng đối kháng, mà cái khác yếu kém đệ tử thì dồn dập lùi về sau.
Lần này, ngay cả luôn luôn trương cuồng Vương Lão Tam đều dè chừng đắn đo.
“Hư trương thanh thế” Khương Vân Đình gặp phe mình đệ tử tâm lý hoảng sợ, liền quát lớn, bản thân Khai Trần hậu kỳ khí tức cũng ầm ầm lan tỏa, phá tan Chu An áp bức. Ổn định lòng người, hắn là kẻ bụng dạ sâu, biết nếu chưa giao thủ đã bị đối phương chấn nhiếp, thì còn đánh đấm cc nữa.
Thấy vậy, Chu An cười tủm tỉm, chắp tay đứng, lạnh nhạt quan sát hơn năm mươi người Hổ Tiếu Đường.
“Làm sao, các ngươi dự định một người đánh, hay tất cả cùng cùng xông lên?”
Trào phúng! Trào phúng đánh mặt. Hổ Tiếu Đường nói thế nào cũng là tương đối lớn thế lực, nơi nào bị như thế nhục nhã. Chu An khiêu khích ý tứ rõ ràng , nhưng Khương Vân Đình, hành sự lão luyện, sẽ chẳng vì vài câu làm trò mà đi cùng địch nhân liều mạng, trong khi còn chưa rõ đối phương thực hư cả. Hơn nữa Hổ Tiếu Đường ở đây có hơn 50 người kết trận, 3 tên Khai Trần tu sĩ làm hạch tâm, nếu đánh lên thậm chí Giả Đan lão quái đều phải nhượng bộ lui binh. Ngu mới đi đơn đả độc đấu.
Khương Vân Đình phất tay, nhanh nhẹn điều binh khiển tướng, chưa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/2939573/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.