Bạch Hồ thất kinh, chẳng quan tâm trời đất, cong mông chạy như điên. Chỉ là mới được vài bước lại phát hiện mình đang bay trên không trung, bị hút trở về phía Chu An.
Nó dùng móng vuốt bấu lấy thân cây, chỉ mong không bị hút ngược về sau, phí công, vỏ cây bị tước ra vài mảnh nhỏ mà nó còn gãy mất hai cái móng, càng bởi vì dùng sức chống cự quá lớn, theo quán tính bay mạnh vào trong ngực hắn, bị Chu An túm lấy đuôi treo lủng lẳng.
Bạch hồ oan uổng hướng hắn kêu chit chit mấy cái, nhưng chỉ gặp hắn phá lên cười ha hả, túm cổ nó cười hỏi.
“Tiểu hồ ly, ta có ăn thịt ngươi đâu mà đòi chạy?”
Hồ ly như nghe hiểu tiếng người, giương đôi mắt to uông uông nhìn Chu An cầu xin tha thứ. Chỉ có điều càng ngày càng tuyệt vọng, bởi vì lúc nãy nó trông thấy xấu xí Đại xà cũng cầu xin tha thứ mà vẫn bị hắn vô tình giết hại đây. Người này rõ ràng là ác ma, nhân loại một cái chẳng đáng tin.
“Mau thả bạch hồ ra”
Bên kia Đình Tuyết Hà thấy hắn bắt cóc tiểu hồ ly vội vàng hô, nàng thiên tính nữ nhi rất yêu thương che chở động vật nhỏ. Chu An lắc đầu, quơ quơ tay khiến bạch hồ đầu óc choáng váng, chê cười nói:
“Nó là chiến lợi phẩm của ta, vì sao phải thả ra”
“Ngươi…” Đình Tuyết Hà vừa rồi vì hắn cứu mình mà địch ý giảm xuống chút ít, thấy vậy liền càng thêm chán ghét nói:
“Hồ ly này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tran/2939557/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.