Lôi Quyển và Thích Thiếu Thương đang giục ngựa tiến về hướng Bát Tiên đài.
Họ đang nghỉ ngơi bên bờ suối, cho ngựa uống nước, thư giãn thân thể, chuẩn bị lên đường.
Lôi Quyển ngây người nhìn lên thảo nguyên xanh biếc, trời trong mấy lờ lững, tựa hồ xuất thần.
Chợt tuấn mã của y hí lên vang dội, y rúng động.
Thích Thiếu Thương lập tức nhận ra.
"Nhớ người khác?".
"Đúng".
Lôi Quyển cười khổ, không hiểu sao trong tim lại hiện lên thân ảnh xinh đẹp, buồn bã. Trong sát na ngựa hí, hình như có người đang hô hoán y, quả thật, trong lòng y vang lên thanh âm khe khẽ, thê thiết gọi y.
Lúc này, y chợt thấy lo lắng, vô cùng mong muốn rũ bỏ tất cả để quay lại.
Nhưng y không thể.
Thanh Thiên Trại, Hủy Nặc Thành cùng một toán võ lâm đồng đạo đang đợi bọn y đến cứu viện.
Đời người có những việc cứ vương vấn trong lòng khiến người ta không thể thống thống khoái khoái.
Có lẽ, đời người chỉ khi chết mới chân chính thống thống khoái khoái, kết liễu tất cả. Ngược lại, cho dù ai đó nhìn thấu hồng trần, quy y xuất gia cũng vẫn còn những vương vấn.
Thích Thiếu Thương hình như nhận ra tâm sự của Lôi Quyển.
Bởi chàng cũng đang nhớ một người.
Chỉ khác nhau rằng, Thích Thiếu Thương đang đến gặp Tức đại nương, tâm tình gặp mặt mỗi lúc một nồng nàn; Lôi Quyển phân ly Đường Vãn Từ, càng đi càng xa, ly ý mỗi lúc một sâu thẳm.
Thành ra Thích Thiếu Thương cảm giác hổ thẹn. Chàng cho rằng mình liên lụy Lôi Quyển.
Bất quá, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han/1389904/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.