Lưu Độc Phong nằm ngửa trên đất, đang định dùng tinh di đẩu chuyển, thì dược nhân đã bao vây xung quanh, không để cho ông một khoảng trống nào để thở.
Lưu Độc Phong một tên bắn ra, bản thân cũng bị trúng mấy quyền, cước, đến kim cung cũng bị đoạt mất, một mặt chống đỡ, một mặt y tìm cách vượt qua vòng vây. Nhưng đột nhiên ông cảm giác trời đất quay cuồng, hơi thở gấp gáp, trần khí hư nhược, lại bị thêm hai ba đòn công kích. Có hai dược nhân thối rữa còn ôm lấy Lưu Độc Phong, gần như mặt đối mặt cận chiến với ông.
Lúc này Lưu Độc Phong không còn cố kỵ ô uế bẩn thỉu nữa, ông phát lực chấn khai mấy dược nhân ra. Nhưng một hơi chân khí không trụ được lâu, trong người như có vạn con côn trùng cắn xé, vạn tiễn xuyên tâm.
Lửa đỏ bao phủ trên người Cửu U Thần Quân, hắc bào mang theo lửa cháy lăn một vòng trên đất, chụp lấy cái trống hình tam giác, dùng lực gõ một phát. Một tiếng trống vang lên, Trương Ngũ từ từ mở mắt, nhìn chằm chằm vào Thích Thiếu Thương.
Một tiếng trống nữa vang lên, Trương Ngũ từng bước tiến về phía Thích Thiếu Thương.
Lại thêm một tiếng trống, Trương Ngũ giơ chưởng, giáng xuống trán của Thích Thiếu Thương.
Ba tiếng trống đó, chính là tiếng vọng mà Vô Tình hỏi Đường Vãn Từ có nghe thấy hay không. Đường Vãn Từ nhĩ lực linh mẫn, ẩn ước nghe thấy tiếng trống.
Trong lòng Vô Tình làm sao mà lại không lo lắng cho được.
Y từ ngàn dặm đến đây, không giúp được Lưu Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han/1389887/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.