Trong lúc như đá xẹt lửa này, Trương Ngũ bỗng nâng chân lên, Thằng Phiêu vốn bắn đến gối phải Trương Ngũ, Trương Ngũ nâng chân này lên, Thằng Phiêu nhất định bắn trật.
Nhưng đột nhiên, Thằng Phiêu như có sinh mạng cải biến phương hướng, bắn đến chân trái Trương Ngũ, cứ giống như nó vốn luôn bắn đến chân trái của Trương Ngũ vậy!
Đúng lúc này, Lam Tam, Chu Tú, Liêu Lục đồng thời hạ cán trên vai xuống, phân ra ba phương trái, phải, sau vòng lên ngăn cản, Lam Tam xuất chưởng, Chu Tứ xuất quyền, Liêu Lục xuất cước, đánh vào Thằng Phiêu!
Nhưng không ngờ Thằng Phiêu bỗng khẽ rung, "vù" một tiếng cải biến phương hướng, xoạt một tiếng bắn trúng chân phải Trương Ngũ đang giơ lên.
Trương Ngũ kêu lên khó chịu, chân phải đặt xuống, sắc mặt trắng bạch, cán tra mất chỗ đỡ ba góc, chỉ do mình y gánh lấy, vai y chịu cán tre, thế nào cũng không chịu buông tay. Lưu Độc Phong ngồi trên cán, hết sức khoan khoái thung dung, do bốn người phân bốn góc mới có thể bình ổn, một mình Trương Ngũ gánh lấy, tự nhiên cật lực.
Lam Tam, Chu Tứ, Liêu Lục đưa mắt nhìn nhau, đều hiện sắc giận, phi thân nhảy về lại chỗ cũ, trừng mắt giận dữ nhìn Tức đại nương.
Vân Đại và Lý Nhị tiến lên một bước, chỉ tay vào Tức đại nương mắng: "Ngươi...!".
Tức Hồng Lệ một đòn đắc thủ, gương mặt loáng qua sắc trắng nhợt, khiến gương mặt ngây thơ của nàng xuất hiện sắc thái mệt mỏi, Thích Thiếu Thương cảm thấy lòng vô cùng đau xót.
Lưu Độc Phong vẫn ngồi trên cán tre.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han/1389844/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.