Quả nhiên, lúc thuỷ triều rút, mặt trời vẫn chưa lặn.
Sóng biển từng đợt từng đợt rút lui, lộ ra một mảng bờ cát ướt át, cùng vô số vỏ sò, ốc biển khảm trên mặt cát nhão, còn có mấy con cua nhỏ giương càng.
Dọc theo bờ cát từ đông sang tây in đầy dấu chân hỗn loạn, hai người mở to mắt cẩn thận tìm kiếm, mãi đến lúc mặt trời chìm xuống mặt biển, lại vẫn không tìm được ốc biển thất tinh họ cần.
Có chút mất mát.
Thứ tốt lành trước nay đều không dễ dàng tìm được.
“Quên đi, lần sau tìm tiếp.” Cố Tích Triều xoay người đi về.
“Ừ.” Thích Thiếu Thương đuổi theo giữ cậu lại, “Từ từ, chúng ta còn phải xem mặt trời lặn mà!”
Hai người sóng vai ngồi trên bờ cát, nhìn ánh hoàng hôn loang trên mặt nước biển.
Nhìn một thuyền đánh cánh nhỏ từ từ vào bờ, thắng lợi quay về thả neo cập bến
Nhìn mặt trời dần dần lặn xuống, khuất bóng dưới mặt biển
Nhìn bầu trời biến từ màu xanh biếc thành xanh sẫm rồi thành xanh đen, trời dần dần cùng mặt biển trở nên bất phân
Nhìn thời gian chuyển động, đêm thay cho ngày, vật đổi sao dời.
Đời này, chỉ nguyện cùng người ngắm nhìn thuỷ triều dâng rồi lại hạ, mặt trời mọc rồi lại lặn, từ tóc đen thành tóc bạc, người có bằng lòng không?
Cậu có bằng lòng không?
Lúc quay về trung tâm thành phố, nơi đó vẫn như cũ người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Họ xuống xe, chậm rãi bước đi dọc theo trung tâm thành phố.
Hai bên đường đèn neon lấp lánh, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han-dong-nhan-phi-thuong-ai-tinh/19109/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.