Buổi sáng cuối tuần, hơn bảy giờ, một tràng chuông điện thoại phá tan mộng đẹp của mọi người phòng 731, Thích Thiếu Thương lửa giận ngập trời bò xuống giường, vừa cầm điện thoại lên liền quát, “Ai đó! Có biết người ta đang ngủ không hả!...... A? Thầy Tiểu Triệu...... Ha hả...... Ngại quá...... Chuyện gì ạ?”
“Thông báo bạn học trong ngành, tám giờ đến giảng đường tổ chức họp ngành, có thông báo khẩn cấp, ai cũng không được vắng mặt!”
“A vâng, được!” Chuyện gì gấp vậy?
Tám giờ, mọi người mắt ngái ngủ mơ màng tập hợp tại giảng đường, thảo luận sôi nổi.
“Tôi nghe ngóng được tin tức của bạn học trong khoa nói ngành cậu ấy có một nam phát sốt được đưa tới bệnh viện nhân dân tỉnh, hình như đã được chẩn đoán chính xác......”
“Vậy...... vậy trong trường chẳng phải cũng không an toàn!!”
“Thật hay giả? Cũng đừng nói chuyện giật gân dọa người nha!”
“Việc này...... Tôi cũng nghe nói...... Tin tức đã truyền sôi sôi nổi nổi khắp trường rồi, tám phần là thật!”
......
“Truyền rất sôi nổi? Tôi sao lại không biết?” Thích Thiếu Thương buồn bực nói.
Cố Tích Triều bên cạnh quẳng cho anh một cái liếc mắt, giống như đang nói, tâm tư của anh cũng không biết dùng vào việc gì, lại biết mới lạ.
Thích Thiếu Thương chột dạ cười cười, từ ngày ở phòng học sinh ăn tí ít mỹ nhân đậu hủ của cậu xong, Tích Triều đã mấy ngày không cho anh sắc mặt hòa nhã dễ nhìn.
Anh biết Tích Triều giận không phải do anh chiếm tiện nghi cậu, mà là giận anh không tiến bộ.
Thích Thiếu Thương không sợ cái khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han-dong-nhan-phi-thuong-ai-tinh/19102/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.