Thầy Hoàng luôn luôn tận chức tận trách đã hai tuần không có đến trường, thì ra trước đó ổng có việc gấp phải đến thành phố Q, nhưng vừa đến xong, nơi đó lại xuất hiện dịch sars, nên trường học thông báo cho ổng, vì an toàn của học sinh trong trường, tốt nhất không nên trở về. Đương nhiên, nếu ổng nhất quyết trở về cũng được, dù sao ở lại khu dịch rất nguy hiểm, nhưng sau khi trở về phải bị cách ly hai tuần.
Khi nghe được chủ nhiệm thông báo tin này, tất cả mọi người ở trong lòng rất không tốt bụng hò reo, cho dù thầy Hoàng quyết định trở về, ít nhất bọn họ cũng có hai tuần không cần gặp ổng, nếu ổng không trở lại, vậy —— Wow ha ha ha —— Quá sung sướng!
Tuy tính tình của thầy giáo trẻ dạy thế kia có chút nóng tính, kỳ thực rất dễ đối phó.
Đột nhiên có cảm giác —— Sars cách bọn họ ngày càng gần.
Từ sau khi Thích Thiếu Thương mất đi “lừa” yêu dấu, liền bắt đầu chuỗi ngày “đi ké xe”, ở trên đường tùy tiện tóm một người quen đi nhờ, thật ra cũng rất thoải mái.
Vì thế anh liền bỏ đi ý niệm mua lại “lừa”, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là, anh có thể thường xuyên đi ké xe của Cố Tích Triều, dĩ nhiên là anh làm người chở, Tích Triều làm khách.
Từ sau khi anh nói với cậu câu “すきです”, giữa bọn họ cũng không có gì thay đổi rõ ràng, vẫn giống như ngày thường cùng nhau đi học cùng nhau làm việc.
Thích Thiếu Thương biết Cố Tích Triều căn bản là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thuy-han-dong-nhan-phi-thuong-ai-tinh/19098/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.