Nhà hàng "LP" là loại dành cho giới thượng lưu, vì vậy có thể đặt một bàn, hoặc một phòng riêng tư nếu có nhu cầu. Mỹ Hồng và Lang Phi đi đến một cánh cửa, bên trên có ghi số "302", tiếp tân mở cửa ra sau đó làm tư thế mời.
Lang Phi thản nhiên bước vào, nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế sofa, xoa xoa ly rượu đã được rót sẵn cùng bàn ăn vô cùng hoành tráng, vị trí chính giữa còn có một bình hoa hồng nhỏ, cô nhìn trước nhìn sau, lúc này Mỹ Hồng đã ngồi phía đối diện.
Sở Lang Phi đưa ngón trỏ lên miệng, làm vẻ mặt kinh ngạc:
"Chắc phải tốn khá nhiều tiền mới đặt được một nơi riêng tư và trang trọng như vậy, cậu thật là có tâm đó Mỹ Hồng!"
Mỹ Hồng huơ tay biểu hiện không đáng kể, sau đó gắp một miếng thịt bỏ lên bát cho Lang Phi.
"Cậu mau ăn đi, đừng buồn nữa, tên Bạc Gia Kiệt đó không đáng để cậu bận tâm đến, thiệt là cảm thấy vui thay cho cậu vì đã gác anh ta sang một bên!"
Sở Lang Phi đôi mắt với hàng mi dài cong vút khẽ nhíu một cái, cầm ly rượu trên tay, nói với Mỹ Hồng:
"Vậy sao? Phải rồi, cũng có chút buồn!"
Cô ngắm nghía ly rượu một lúc, có hơi rơi vào trầm tư, buồn ư? Hình như cô đã trải qua một khoảng thời gian đau buồn đến cùng cực, đến nỗi hiện tại cũng không biết cảm xúc có còn được vẹn nguyên, người khiến cô phải chịu đựng nổi thống khổ đó không ai khác chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-yeu-trong-lua-han/2796179/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.