Sáng ngày hôm sau, Lang Phi cùng Lý Phong đi đến một quán ăn nhỏ ngoài lề đường, ban đầu anh định lái xe đưa cô đến một nhà hàng sang trọng nhưng Lang Phi bảo rằng cô muốn ăn quán ăn yêu thích của mình, cô nói với một khuôn mặt hồ hởi.
"Tuy rằng là quán ăn vỉa hè, nhưng em thích tính tình cởi mở của bà chủ ở đây, cộng với đồ ăn rất hợp khẩu vị của em, vì vậy em thường xuyên đến đây để ăn lắm!"
Lý Phong đã rất lâu rồi mới ăn ở một quán ăn như thế này, không khỏi nhìn quanh đánh giá.
Dù ở lề đường nhưng bàn ghế đều trông rất hợp vệ sinh, Lý Phong là một người chuộng sạch sẽ, do đó anh sao một lượt nhìn tổng thể mới ngồi xuống.
Lang Phi ăn một lượt bốn tô mì, bát chất trước bàn, thỉnh thoảng lại ngước nhìn Lý Phong cười ngây ngô khiến anh không nhịn được bật cười. Từ ngày anh trở về Lý gia, sống trong một khuôn khổ của danh gia vọng tộc khiến anh ngày càng trở nên tẻ nhạt, sau này khi anh ra ở riêng, cuộc sống chỉ bao quanh công việc và công việc, thậm chí anh cảm thấy hóa ra cuộc đời của anh không hề tồn tại niềm vui.
Bao năm nay anh luôn nhớ về cô, về người cùng anh trải qua tuổi thơ, những kí ức vui vẻ và đáng nhớ duy nhất mà anh từng có...
Nhưng hiện tại, người anh lựa chọn chính là Sở Lang Phi của bây giờ, cô nhìn bề ngoài trông ngoan hiền, dễ bảo, thực chất bên trong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-yeu-trong-lua-han/2796144/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.