Âm thanh té ngã vang lên nổi bật giữa buổi tiệc, các vị khách đang bận dùng bữa cũng bị tiếng ré của vật thể màu hồng ấy gây chú ý, theo phản xạ liền đưa mắt nhìn theo.
Bị hàng ngàn cặp mắt dán chặt vào bộ dạng không thể nào giống Thị Nở hơn, Ngữ Tịch giận tím người. Có lẽ nếu một chiếc hố nào xuất hiện trước mặt, cô ta sẽ sẵn sàng nhảy xuống không chút do dự.
Lang Phi sớm đã đoán trước đứa em gái “đáng quý” của mình sẽ lại bày trò nên cũng không tỏ vẻ quá bất ngờ, chỉ cố che miệng nén cười, bày ra vẻ mặt hoảng hốt mà tiến đến đỡ Ngữ Tịch:
"Tôi không cần!"
Lang Phi lém lỉnh tận dụng hành động này, giả vờ nghiêng người theo thế chuẩn bị té ngã. Lý Phong hốt hoảng nâng nhẹ bà xã như nâng trứng, ân cần:
"Phải cận thận chứ phu nhân! Bộ váy này đắt tiền lắm đó!"
"Dạ em không sao? Mình sang bàn khác chào hỏi khách đi anh! Ở đây lâu chỉ sợ anh lên cơn đau tim vì bộ dạng Hà Bá kia mất!"
"Có một mĩ nhân tuyệt đẹp như em ở đây thì chẳng có con Hà Bá nào dám chiếm trọn tâm điểm đâu!"
Nói rồi Lý Phong dìu Lang Phi rời đi, cô không quên để lại một cái le lưỡi tinh nghịch khe khẽ đủ để cô em gái yêu quý nhìn thấy. Lời nói của hai người họ thực tâm đã chọc đến đỉnh điểm sự xấu hổ và sự giận dữ của Ngữ Tịch. Cô ta tức đến cứng họng, muốn gào lên thật lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-yeu-trong-lua-han/2796107/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.