Lang Phi ngay lúc này cũng vừa kịp mua hai ly nước giải khát về. Vừa thấy Lý Phong đang ngồi sụp trên nền nhà lạnh lẽo, cô hốt hoảng đặt đồ lên bàn rồi tiến đến đỡ anh đứng dậy.
"Anh bị làm sao vậy? Chẳng lẽ là cố quá nên bị đuối sức? Không sao đâu anh! Mình cứ từ từ thôi! Em không có gấp!"
Lý Phong đưa cặp mắt vô hồn nhìn Lang Phi, hình ảnh người vợ trước mặt như nhoèn đi trong từng giọt lệ sắp tuôn trào. Bất giác, anh cố gắng kiềm chế lại, khẽ đẩy Lang Phi khỏi người mình.
"Anh… không sao? Hôm nay tới đây thôi! Về nhà đi!"
Anh nói qua loa cho xong chuyện rồi đứng dậy rời đi, bỏ lại Lang Phi trong sự khó hiểu khôn nguôi.
...
Tối hôm đó, Lang Phi siết chặt chiếc dây tạp dề sau hông dưới, xắn tay áo dứt khoát, bày ra vẻ mặt quyết tâm.
"Hôm nay chắc anh ấy đã dọn dẹp mệt mỏi lắm rồi! Mình phải làm món gì đó mới được!"
"Được! Cũng không còn sớm nữa! Làm đậu hũ sốt tứ xuyên là oke nhất!"
Vừa rửa tay định cắt lát đậu hũ, giọng nói của Lý Phong từ đằng sau khẽ vọng lên:
"Em đang bận tay sao?"
"À không! Bây giờ em mới bắt đầu nấu đây! Anh cần lấy gì sao?"
Sắc mặt Lý Phong vẫn phờ phạc như lúc chiều, khẽ gật đầu ầm ừ một tiếng rồi nói:
"Mình… nói chuyện một chút được không?"
"À dạ!"
Lang Phi hơi khó hiểu nhìn anh, nhưng vẫn nhanh chóng ngồi xuống chiếc bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-yeu-trong-lua-han/2796099/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.