Ngươi trả lời ta, thiếu gia mà ngươi nói là ai?
Nguyễn Kiên đã trói hai tên gác lại, hắn lay tỉnh một tên rồi bắt đầu tra hỏi lấy thông tin. Hắn cũng chỉ muốn hỏi chút về chuyện của Trần Ngọc Vân và kẻ gọi là thiếu gia. Nguyễn Kiên hiểu hai tên thuộc hạ quèn này sẽ chẳng biết gì nhiều nên đi thẳng vào vấn đề chính.
- Có… Ưm ưm…
“Rắc” - Ư… “Soạt soạt”
Tên gác vừa tỉnh lại thì nhận ra tình hình ngay, hắn liền mở miệng muốn thông báo thì đã bị Nguyễn Kiên ngăn chặn và bẻ một ngón tay, cơn đau kéo đến nhưng hắn lại không thể hét lên, chỉ có thể chôn trong miệng và lắc người để giải tỏa.
- Ngươi không hợp tác một lần nữa, thì ngươi sẽ được gặp người nổi tiếng nhất dưới địa phủ. Chấp nhận thì gật đầu, nếu ngươi lắc đầu, thì sẽ thế này.
Nguyễn Kiên đe dọa tên gác, vừa nói vừa làm động tác cắt cổ. Tên gác sợ hãi đến run người, không hề do dự chút nào mà gật đầu như giã gạo.
Nguyễn Kiên cúng đã lường trước, những tên này hoàn toàn là hạng cặn bã, không những thế mà còn rất ngu xuẩn nữa. Với bọn này thì chỉ cần khiến chúng biết sợ hãi là gì thì chúng sẽ ngoan như mèo mướp, và phản bội chủ cũng vậy, không hề do dự. Nếu như không phải Nguyễn Kiên cần khai thác chút thông tin từ bọn này thì đã thẳng tay diệt sát ngay lúc đầu. Có thể khẳng định, những lời nói đậm mùi cặn bã của chúng đã rước họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-vo-thien/2694781/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.