Hoa Yên Vũ an ổn ở Thiền Trúc Phong xử lý mọi việc. Trần Triết sau khi giải quyết xong việc phát sinh ở thôn Ngọc Hạ cũng quay trở về. Chỉ có hơn một tháng mà cậu chàng trông khác hẳn. Hoa Yên Vũ bỗng có cảm giác cha già gặp lại con.
"Sư tôn!"_Trần Triết từ đằng xa nhìn thấy y, muốn lao đến ôm như mọi lần. Nhưng chưa kịp đã có hai ông thần giữ cửa chắn ngang. Ăn ý mà che Hoa Yên Vũ ở phía sau.
"Hai ngươi lại nháo cái gì?"_Hoa Yên Vũ đau đầu đẩy họ sang một bên, tiến đến vỗ vai Trần Triết.
"Tiểu Triết thật lớn. Mọi việc sao rồi? Đã ổn thỏa?"_Y ôn nhu nhìn hắn khiến hai bình giấm phía sau bốc khói. Sát khí nồng nặc bức cho Trần Triết vô thức lùi về sau.
"Mọi chuyện xong rồi. Đúng là do nhân ngư làm."_Trần Triết gãi đầu. "Nhưng mà, một tháng qua người ở đâu? Con tìm mãi mà không có tung tích."_Hắn cứ nghĩ y gặp nguy hiểm.
"Chuyện nói ra dài lắm. Đúng rồi, đây là sư đệ mới của ngươi, Triệu Huyền."_Hoa Yên Vũ vui vẻ kéo nam nhân sắc mặt đen xì phía sau lên. Hắn không đeo mặt nạ như mọi khi, mà dùng thuật chỉnh dung thành gương mặt vô cùng tuấn tú. Hoa Yên Vũ cảm thấy rất hài lòng.
"Chào....ta là Đại sư huynh, Trần Triết."_Hắn hơi lắp bắp. Khí thế vị sư đệ này thật lớn, còn lớn hơn cả sư tôn nữa.
Triệu Huyền nhếch môi cười khinh một cái, lại bị Hoa Yên Vũ xách tai mắng cho một trận.
"Ta không muốn làm sư đệ."_Triệu Huyền xoa xoa tai đỏ ửng, lí nhí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-van-menh/1778699/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.