Diệp Khôn nhìn cây dược thảo mọc nhô ra từ trên mỏm đá cao hơn ba mươi trượng, mặt nhăn nhó rất khó coi.
"Cao quá, đáng ghét tìm mãi mới được một gốc Thanh La thảo chẳng nhẽ lại bỏ cuộc. Không được, nhất định phải hái được nó"
Tức giận nói một câu, Diệp Khôn đảo mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh một lượt. Sau khi đã định hướng được mục tiêu, hắn cột chặt gùi thuốc trên lưng, dắt dao hái thuốc vào hông, sau đó hai tay bám vào vách đá tìm tòi những hốc đá nhô ra cẩn thận trèo lên.
Vách đá cao thẳng đứng, xem ra có vẻ rất khó trèo lên, cứ trèo lên được một chút, Diệp Khôn lại lấy dao hái thuốc dùng sức khoét một hốc nhỏ trên vách đá để lấy điểm tựa trèo lên .
Cứ như vậy, Diệp Khôn cẩn thận từng ly từng tý chậm rãi leo lên. Mà trong lúc leo lên, hắn chỉ dám nhìn lên phía trên, chứ không dám quay đầu nhìn xuống phía dưới.
Đây cũng là kinh nghiệm của hắn mỗi khi phải trèo cao, chỉ được phép nhìn lên chứ không được phép nhìn xuống.
Nếu đứng ở xa nhìn lại, trông hắn cứ như là một con tắc kè con mới ra đời đang tập leo tường vậy.
Nửa canh giờ sau, trên mặt và người Diệp Khôn mồ hôi tướt ra đầm đìa ướt hết cả áo. Càng gần đến mục tiêu, hắn càng thở dốc và nhăn mặt gắng gượng, đến cuối cùng cũng lên được mỏm đá có Thanh La thảo.
Mỏm đá này tuy không rộng lắm, nhưng cũng đủ để một người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399941/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.