Trương Tùng hét lên một tiếng thật to, một tay dùng kiếm một tay dùng chưởng đánh bật đại hán ra. Hai người đứng nhìn nhau một hồi với bộ dạng khá mệt mỏi.
"Làm thế nào bây giờ? Cứ tiếp tục như thế này không phải là cách tốt, huống hồ bọn chúng còn năm tên nữa vẫn chưa ra tay." Ý nghĩ trong đầu Truơng Tùng lóe lên, âm thầm tự nhủ.
Mặt đối mặt với Trương Tùng khiến cho đại hán hơi kinh nghi, hắn không nghĩ tới đối phương với bộ dạng thư sinh sức trói gà không chặt, không ngờ võ công lại khá như thế, đem ra so sánh với hắn vẫn muốn nhỉnh hơn một chút.
Bên kia, một đại hán mặt sẹo thấy đồng bọn dây dưa quá lâu trong lòng có chút không kiên nhẫn hướng Lam Ngọc Kiều nói: "Tiểu thư để thuộc hạ lên giúp hắn một tay."
"Tốt ngươi lên giúp hắn một tay, nhớ giữ lại mạng tên kia để bổn tiểu thư đích thân hành hạ hắn." Lam Ngọc Kiều nhìn đại hán mặt sẹo gật đầu đồng ý nói.
"Vâng tiểu thư." Đại hán mặt sẹo vâng một tiếng rồi rút cây trường kiếm đeo bên hông ra, hai chân nhún một cái cả người bay lên không vung kiếm chém về phía Trương Tùng.
Thấy đồng bọn ra tay tương trợ, đại hán đứng đối diện với Trương Tùng nở một nụ cười ác độc, sau đó hai chân hắn khẽ động vung đao lên đánh tới.
Trương Tùng cả kinh vội lùi về phía sau ba bước né tránh đòn tấn công của đại hán mặt sẹo, kiếm trong tay hắn vút một cái đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399907/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.